“Thảo dân Nam Cung Lâm khấu kiến ngũ hoàng tử!” Trong lúc Tiếu Mạch đang cố gắng thoát khỏi sự tấn công bằng lưỡi của con chó nhỏ, lại bị lời nói bất thình lình đánh vỡ nhân cẩu thế cân bằng. Con chó nhỏ Gia Gia giãy khỏi hai tay Tiếu Mạch đang kèm hai bên nó bổ nhào vào trước ngực Tiếu Mạch, tiếp tục dùng đầu lưỡi nhiệt tình liếm hai má Tiếu Mạch.
Gia Gia! Bất đắc đem nó cố định trong lòng ngực chính mình, không nhìn đến nó kháng cự, Tiếu Mạch quay đầu về phía người phát ra tiếng nói. Đó là một vị thiếu niên ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, bề ngoài tuấn tú, biểu tình bình thản, ấm áp như ánh mặt trời, lại không có sự kiêu căng của con nhà dòng dõi. Nam Cung Lâm, là Nam Cung thế gia sao? Trong đầu nghĩ như vậy, Tiếu Mạch hướng Nam Cung Lâm khẽ gật đầu, lúc này mới phát hiện không phải là chỉ có Nam Cung Lâm một người. Bên cạnh Nam Cung Lâm có một cái nam hài, thật quen mặt giống như là đã gặp qua ở nơi nào. Tiếu Mạch tìm tòi trong trí nhớ, a! Nghĩ tới!
Tứ hoàng huynh! Tiếu Mạch đi đến trước người Ly Nguyện hướng hắn hành lễ. May mà nghĩ ra, bằng không vừa gặp lại có phiền toái không cần thiết.
“Ân!” Ly Nguyện gật gật đầu xuyên qua Tiếu Mạch, đi đến vị trí xem như là của Tiếu Mạch chuyên chúc ngồi xuống. Nam Cung Lâm cũng đi đến rồi đứng ở một bên.
Khi Ly Nguyện ngồi xuống, Tiếu Mạch không phát hiện hơi nhíu lại mi, tâm tình của hắn có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-thanh/1572931/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.