Hai ngày trước Tết, La Thiếu Hằng hẹn Trần Trạm đi ăn cơm, thời tiết giá rét nên anh đề nghị ăn lẩu, Trần Trạm không có ý kiến, hai người cũng hẹn xong giờ gặp mặt.
Ngày hôm đó, Trần Trạm có bệnh nhân, La Thiếu Hằng nhàn rỗi không có việc gì làm nến đến chỗ hẹn trước, gọi một bình trà chờ anh ta tới.
Mùa Đông ở thành phố A rất lạnh, lúc Trần Trạm vào trên người dính một luồng khí lạnh, anh ta ngồi đối diện La Thiếu Hằng, vừa cởi áo pardessus vừa nói: “Xin lỗi, tạm có việc nên trễ một lát, chờ lâu rồi sao”
“Không sao, tôi cũng vừa mới tới.” La Thiếu Hằng rót cho anh ta một tách trà để anh ta ấm lại.
“Cảm ơn.” Trần Trạm bưng lên để làm ấm tay, hỏi anh, “Trở về lúc nào”
“Hai ngày trước.” La Thiếu Hằng đưa thực đơn cho anh ta, “Tôi đã gọi một vài món, cậu nhìn xem muốn ăn gì.”
“Đã gọi đồ uống chưa Uống cái gì” Trần Trạm dùng bút chỉ vào những món nóng có thể ăn trên thực đơn.
“Rượu đi.” La Thiếu Hằng nói.
“Rượu” Trần Trạm nghe vậy ngẩng đầu lên, mấy năm trước cơ thể La Thiếu Hằng bị bệnh, dưỡng mãi gần hai năm, lúc hai người đi ăn chung gần như rất ít uống rượu.
La Thiếu Hằng trêu ghẹo nói: “Hay cậu thích Erguotou(1) Hay là rượu vang đỏ với lẩu”
Trầm Trạm nhìn anh một hồi, nhận thấy sắc mặt anh có hơi tiều tuỵ, nhưng cơ thể lại tươi tắn rất nhiều, liền hỏi: “Cậu… Hình như tâm trạng không tệ lắm”
La Thiếu Hằng sờ sờ mặt mình: “Cái này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-lo-quy-do/6452/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.