Có thể ngủ chung hay không Câu trả lời đương nhiên là có.
Thẩm Mạc Thành không nghĩ ra lý do để mình từ chối, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm La Thiếu Hằng, khoé miệng hơi cong: “Rất hân hạnh.”
Nhìn khoé môi hắn hơi lộ ra ý cười, La Thiếu Hằng đỏ mặt, giải thích: “Em chỉ muốn ngủ với anh, không làm gì khác.”
Mặc đồ ngủ tới gõ cửa, câu này của anh thật sự có chút giấu đầu hở đuôi, Thẩm Mạc Thành trêu chọc anh: “Có việc khác cũng không sao, anh rất sẵn lòng.”
La Thiếu Hằng: “…” Bây giờ về còn kịp không
“Vào đây, bên ngoài lạnh.” Thẩm Mạc Thành nói rồi kéo anh vào phòng, tiện tay đóng cửa lại.
Trong phòng mở lò sưởi, La Thiếu Hằng vừa bức vào liền được cảm giác ấm áp vây quanh, khiến cho thần kinh căng thẳng vì giấc mơ của anh hơi thả lòng một chút.
Thẩm Mạc Thành lấy một cái áo khoác từ tủ quần áo, khoác lên vai anh: “Coi chừng lạnh.”
“Cảm ơn.” La Thiếu Hằng kéo áo khoác, đồ ngủ mỏng manh, lúc nãy đứng bên ngoài một hồi, đúng là cảm thấy có hơi lạnh.
“Ngồi đi.” Thẩm Mạc Thành vỗ vai anh, đến bên cạnh rót cho anh một ly nước nóng trong bình cách nhiệt, lúc xoay người lại liền thấy anh ngồi bên giường ngẩn ngơ nhìn mình.
La Thiếu Hằng thấp hơn Thẩm Mạc Thành một chút, dáng người cũng hơi gầy, áo khoác của Thẩm Mạc Thành mặc trên người anh có hơi rộng, hai tay tuột vào trong tay áo, dáng vẻ nhìn thẳng mình khiến cho Thẩm Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-lo-quy-do/2737055/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.