‘Xoẹt——’
Tiếng ngòi bút đâm thủng mảnh giấy vang lên trong phòng họp, âm thanh tuy nhỏ nhưng lại tạo ra gợn sóng trong phòng họp yên tĩnh, giám đốc của các ngành đang ngồi đều thấp thỏm cúi đầu xuống xem tài liệu trong tay, giả vờ không nghe thấy gì, một giám đốc đang đứng báo cáo càng chảy mồ hôi đầm đìa, cho là báo cáo của mình xảy ra vấn đề.
Thẩm Mạc Thành nhìn chỗ bị mình đâm thủng trên giấy, không thèm để ý ngẩng đầu liếc nhìn những người ở đây, sau đó bình tĩnh thu bút lại, gật đầu với người đứng đối diện, người kia thầm thở phào nhẹ nhõm rồi ngồi xuống, những người khác vẫn căng thẳng như trước, rất sợ tiếp theo sẽ gọi đến mình.
Nhưng bọn họ quá nhạy cảm, tâm tư của Thẩm Mạc Thành vốn không để trên người bọn họ. Hắn hơi nghiêng tai nghe Bluetooth truyền tới tiếng của La Thiếu Hằng: “Sao anh không nói gì Bị em doạ sao Vậy em uyển chuyển hơn một chút là được, em muốn trò chuyện với anh.”
Cũng không cảm thấy uyển chuyển hơn.
Trong lòng Thẩm Mạc Thành nghĩ thế, nhưng tâm trạng vốn hơi tức giận của hắn lại bị những lời này làm cho bình ổn lại, hắn đóng tài liệu trong tay lại đưa cho Thẩm Vân bên cạnh, giơ tay lên ra hiệu tan họp, đứng dậy ra khỏi phòng họp.
Nhìn hắn đi ra ngoài, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên tràn đầy cảm kích với cuộc gọi đến bất ngờ của người không biết tên.
Thẩm Mạc Thành cầm điện thoại về phòng làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-lo-quy-do/2737031/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.