Thập Thất được đưa về nhà và bế lên tận phòng, lúc 11 giờ khuya, vì ngủ quên trên xe trong tình trạng hơi say một chút.
Chỉ say một chút thôi đó, nên ai làm gì mình, cô cũng sẽ biết…
Người đàn ông đặt cô lên giường, cẩn thận cởi áo khoác ngoài và giầy cao gót. Sau đó, chu đáo đắp chăn ngay ngắn, rồi lẳng lặng ngồi bên cạnh ngắm nhìn gương mặt bướng bỉnh ấy.
Không hiểu sao, anh có thể yêu một cô gái tính tình ngang ngược, nói chuyện chưa khi nào ngọt ngào như cô.
Có thể, ở nơi cô có một điểm gì đó đặc biệt thu hút chăng?
“Đừng nhìn nữa! Anh mắt của anh sẽ ăn mòn nhan sắc của em.”
Không gian yên tĩnh, chợt bị phá vỡ bởi giọng điệu nũng nịu của người phụ nữ. Nói xong, cô còn chủ động kéo cánh tay người đàn ông, bắt anh ngã ngang trên thân mình, để cô thực hành ý định ôm ấp, ve vãn.
Rất có khả năng, anh yêu thích sự mạnh dạn này của cô gái.
Mà Mặc Phi hiển nhiên luôn chiều chuộng nữ nhân của mình. Tuy nằm xuống, nhưng không đặt hết trọng tâm đè lên người cô, chỉ có nụ cười ngọt ngào là phô hết lên môi.
“Em lại đang mượn rượu, để lợi dụng tôi.” Anh điềm đạm cất giọng, trong câu nói có một niềm hân hoan to lớn đang được giấu kín.
“Miễn sao em chịu trách nhiệm với anh là được rồi. Thích thì nói đại đi, còn bày đặt giả vờ nữa.” Cô nói, mà bàn tay nghịch ngợm đang mon men cởi từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-xich-hon-nhan-vi-anh-la-chan-ai-/3359642/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.