Minh Bảo đi ra bên ngoài, anh chỉ định lên tiếng chào hỏi Vĩnh Hạ nhưng không ngờ lại làm cho cô giật mình.
" Tôi xin lỗi tôi chỉ định đến chào hỏi cô, chứ không cố ý làm cho cô giật mình."
Vĩnh Hạ mỉm cười xu tay nói.
" Không sao đâu, thật tình cờ lại gặp được anh ở đây."
Minh Bảo tò mò hỏi.
" Cô đang trên đường đi đâu vậy ?"
Tâm trạng của Vĩnh Hạ liền trùng xuống.
" Tôi đi xin việc nhưng lại không thuận lợi cho lắm."
Minh Bảo hiểu được tâm trạng của Vĩnh Hạ ngay lúc này, anh ấy mời cô vào bên trong cửa hàng, Vĩnh Hạ liền xua tay từ chối.
" Không cần đâu tôi không muốn làm phiền anh nữa đâu."
Minh Bảo cầm lấy cổ tay của Vĩnh Hạ kéo cô đi vào bên trong.
" Cô định đứng đó cho nước mưa tạt vào ướt người hết sao."
Hai người ngồi ở một góc bàn cạnh cửa sổ, áo của Vĩnh Hạ cũng đã ẩm ướt, cô cảm thấy hơi lạnh, Minh Bảo đã tin tế nhìn ra được điều đó, nên đã lấy áo khoác ngoài của mình đưa cho Vĩnh Hạ khoác vào.
" Trong cô không ổn lắm, cứ khoác vào đi nếu không sẽ cảm lạnh đấy."
Vĩnh Hạ gật đầu cám ơn Minh Bảo.
" Cô không xin được việc làm sao?"
Vĩnh Hạ buồn bã trả lời.
" Đúng vậy còn gặp phải bọn xấu xa tôi cảm thấy mình thật thảm hại, em trai còn bị..."
Đột nhiên cô không nói nữa, cô biết Minh Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-xich-han-thu-tinh-yeu-hen-ha/2708727/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.