Vĩnh Hạ bị một tia nắng đánh thức, cô mệt mỏi mở đôi mắt nặng trĩu của mình ra, căn phòng đã không còn ai, Vĩnh Hạ mệt mỏi ngồi dậy toàn thân như bị một tảng đá đè lên, đôi chân không còn một chút cảm giác, nơi đó đau rát sưng tái, cô khó khăn bước xuống giường đi vào phòng tắm, áo sơ mi đã bị hắn xé rách làm sao có thể mặc lại được, Vĩnh Hạ đã bán đi nhiều đồ có giá trị của mình, hiện tại cô muốn mua một chiếc áo rẻ tiền cũng phải suy nghĩ, vậy mà hết lần này đến lần khác bị Lâm Ngạo mạnh tay xé rách.
Đột nhiên có tiếng gõ cửa khiến cho Vĩnh Hạ giật mình, một cô hầu gái đi vào đặt chiếc váy màu vàng nhạt lên giường rồi đi ra bên ngoài, Vĩnh Hạ né ra để nhìn đợi đến lúc cô hầu gái đi khỏi phòng cô mới dám bước ra, Vĩnh Hạ nhìn chiếc váy trên giường cõi lòng liền chua sót cô thật sự không muốn nhận bất cứ sự thương hại nào của hắn nhưng bây giờ không mặc nó thì cô không thể nào ra khỏi đây được.
Vĩnh Hạ tắm rửa sạch sẽ để trôi đi những vết tích mà Lâm Ngạo đã để lại trên người của mình, cô chà đến mức khiến cho da thịt đỏ ửng, rồi bước ra bên ngoài mặc chiếc váy đã được chuẩn bị cho mình, Vĩnh Hạ đau lòng nhìn bản thân trong gương dường như cô đã gầy đi rất nhiều gương mặt vô cùng hốc hác và mệt mỏi, vẻ đẹp cao quý sang trọng của lúc xưa đã mãi mãi không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-xich-han-thu-tinh-yeu-hen-ha/2708714/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.