Vĩnh Hạ thật sự không muốn tỉnh dậy để nghe những câu hỏi tra khảo của Lâm Ngạo, mặc dù biết là còn ở Ngự Cảnh ngày nào cô sẽ phải chịu đựng sự giày vò và những nỗi đau mà Lâm Ngạo mang lại, nhưng Vĩnh Hạ vẫn phải tiếp tục quay về đến một ngày nào đó một chuyện được phơi bày trước ánh sáng thì cô mới có thể yên lòng.
Vĩnh Hạ ngồi dậy nhìn xung quanh căn phòng, không nhìn thấy Lâm Ngạo đâu, trong lòng cũng có vài phần nhẹ nhõm, cô muốn đi tắm rửa sạch sẽ để rửa trôi những thứ dơ bẩn trên người, ngâm mình trong làn nước ấm để bản thân được thư giãn, cô không muốn nhớ đến khung cảnh máu me đó nhưng nó lại cứ xuất hiện trong đầu khiến cho Vĩnh Hạ không thể nào bình tâm lại được, cô đang chìm sâu dưới làn nước, bản thân đang cảm thấy rất ngạt thở, Vĩnh Hạ chợt ngồi dậy ho liên tục, cô giật mình khi nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt, Lâm Ngạo tiến đến ngồi trên thành bồn, đôi mắt của hắn khiến cho Vĩnh Hạ cảm thấy hơi lo lắng, cô lùi người về phía sau định vươn tay lên lấy khăn tắm che chắn cho cơ thể của mình, nhưng một lực tay đã kéo cô lại, Lâm Ngạo đưa tay bóp hai bên má của Vĩnh Hạ.
“Trả lời tôi tối qua cô đã đi đâu?”
Vĩnh Hạ cố xoay đầu né tránh câu hỏi của Lâm Ngạo, nhưng hắn không muốn để cô thoát khỏi mình, một lần nữa Lâm Ngạo gặn giọng.
“Nói.”
Vĩnh Hạ ghét nhất bản tính này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-xich-han-thu-tinh-yeu-hen-ha/2708667/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.