Chỗ của ba người sẽ khảo sát là một làng có các mẫu đất và ruộng lúa khá lớn, đây cũng là trung tâm kinh tế của vương quốc bọn họ. Có vẻ nơi đây đã bị hạn hán nghiêm trọng, đất thì nứt nẻ, khô hạn, nguồn nước thì không có, lúa thì khô héo, thiếu nước trầm trọng, lá câu héo úa, có vẻ như không thể khôi phục lại được nữa rồi, nhìn cả mảnh đất trồng lúa rộng lớn bị như vậy mà nhà vua, quan thần lại không giúp được gì cho dân, điều này khiến Mạc Chi Dương khó chịu với cách làm việc vô trách nhiệm như vậy.
Mạc Chi Dương đi trước để xem xét độ tàn khốc cùng với tính nguy cấp của việc này, Bạch Tử Lệ cùng Kỳ Lâm đi theo sau, cũng bắt đầu xem xét tình hình và đánh giá chúng. Bạch Tử Lệ thấy đúng là nơi này quá khô hạn rồi, đất không còn chút nước hay độ ẩm nào để cung cấp cho cây vì nắng nóng kèo dài từ ngày này qua ngày khác mà không hề có một ngày mưa mà nguồn lương thực chính lại là sản xuất lúa để lấy gạo ăn. Nhưng nhìn tình hình như thế này thì việc có được gạo, lúa là điều không thể rồi.
- “Các ngươi muốn lập đàn cầu mưa sao?”_Mạc Chi Dương hỏi người dân đang dẫn bọn họ đi
- “Thưa hoàng tử, đúng là như vậy ạ! Chứ với tình hình như thế này thì chúng thần thực sự không có cơm, có gạo để ăn ạ. Xin hoàng tử giúp chúng thần với, thực sự chúng thần cũng không biết làm như thế nào cả”_Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-vuong-xin-giu-liem-si/2597215/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.