…Giờ Thân (15 - 17 giờ)…
Cuối cùng cũng hoàn thành xong hành trình của hôm nay, trên xe, Bạch Tử Lệ mệt mỏi ngủ gục, cả người cứ gật gà gật gù như sắp ngã xuống tới nơi rồi, Mạc Chi Dương thấy vậy liền đi ra chỗ Bạch Tử Lệ rồi nhẹ nhàng bế Bạch Tử Lệ lên, rồi lấy cởi áo khoác ngoài của mình ra, bao quanh người Bạch Tử Lệ cho ấm.
Ở vũng hoang mạc này, buổi sáng thì rất nóng, nhiệt độ có thể tăng lên rất cao nhưng về đêm thì nhiệt độ lại giảm xuống vô cùng sâu, thậm chí rất lạnh là đằng khác nên hoang mạc là nơi khắc nghiệt vì vậy, rất ít người có thể sống qua 3 ngày lang thang ở đây, có khi còn chả có người nào vượt qua giới hạn ấy cả.
Mạc Chi Dương ôm trọn Bạch Tử Lệ vào lòng, nhẹ nhàng áp đầu vào ngực của mình, tay giữ đầu cho Bạch Tử Lệ cho đỡ bị gục xuống; nhìn người trong thân mình, Mạc Chi Dương thấy Bạch Tử Lệ có tinh thần trách nhiệm rất cao, luôn luôn có tính toán sẵn các phương án sẵn trong đầu, nhờ Bạch Tử Lệ mà buổi phát lương thực hôm nay không bị hoãn lại. Có vẻ như Bạch Tử Lệ đặt rất nhiều tâm huyết vào chuyện này.
Điều này khiến Mạc Chi Dương rất hài lòng, lúc đầu Mạc Chi Dương có không thích Bạch Tử Lệ thật nhưng càng tiếp xúc thì càng thấy Bạch Tử Lệ khá đáng yêu…
- *Khoan đã! Mình vừa nghĩ cái gì vậy? Sao lại nghĩ cậu ấy đang yêu chứ? Mục đích của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-vuong-xin-giu-liem-si/2597198/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.