Cả đoàn quân bắt đâu xuất phát, đi kèm theo Mạc Chi Dương còn có cha của Kỳ Lâm nên Mạc Chi Dương nên Mạc Chi Dương không phải lo, tuy Mạc Chi Dương đã đọc khá nhiều sách chiến lược rồi nhưng đó chỉ là lý thuyết chứ thực hành chưa thử bao giờ nên cũng có phần khá hồi hộp. Bọn họ đã đi cả một ngày trời, không ăn trưa mà đi thẳng luôn cho nhanh, bây giờ trời đã sẫm tối nên ai ai cũng mệt mỏi, nhất là Bạch Tử Lệ đã ngủ say từ khi nào rồi. Mạc Chi Dương đề nghĩ với tướng quân là cho cả đoàn dừng chân ở một địa điểm nào đó để lấy lại sức, tướng quân nhìn xung quanh một lúc rồi chọn một khu đất trống, nơi đó có địa hình khá dốc nên việc dừng chân ở đó một đêm sẽ không bị phát hiện, hơn nữa nơi đây theo tướng quân biết thì không xảy ra bão cát nên đó là địa điểm rất thích hợp.
Mạc Chi Dương thấy vậy liền gật gù rồi nói lớn để cho mọi người ở phía sau nhanh chóng đến khu đất trống đó để nghỉ chân, ai nấy nghe xong liền mừng thầm, tiếng động lớn khiến Bạch Tử Lệ thức giấc, vừa mở mắt đã thấy trời đã tối, liền giật mình vì không ngờ mình lại ngủ nhiều đến vậy vì tầm từ trưa ăn một ít đồ khô Mạc Chi Dương đưa cho thì đã ngủ thiếp đi rồi
- “Em dậy rồi sao? Ngủ ngon chứ?”
- “Dạ ngủ ngon lắm ạ. Mà chúng ta đang đi đâu vậy ạ?”
- “Chúng ta nghỉ chân để mai đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-vuong-xin-giu-liem-si/2597137/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.