Tôi sát ý đã quyết, dọc đường đi, cũng có hắc y nhân định cản trở, nhưng đều bị đại đao của tôi chém, hoặc chết hoặc bị thương, cũng có không chết không bị thương, chỉ có vận khinh công thoát khỏi, tuy là như thế, trên người của tôi cũng mang vô số vết đao to nhỏ.
Gia quyến hạ nhân của Kim phủ, còn sống rất ít ỏi, cho dù còn sống, cũng thành đối tượng bị hắc y nhân vây bắt. Trong đám hắc y nhân cũng có triền đấu không tiếng động, nghĩ tới nhân mã của đối phương không ngừng xuất động, mà tôi chỉ mới vừa xuất hiện, liền bị bọn chúng đến vây quét.
Tôi vân vê mấy ngân châm trong tay áo, chỉ còn chưa đến mười cái, cố nén xúc động sử dụng ám khí lại, cằm đại đao tả xông phải chém, tức khắc chỉ có máu tanh phun lên trên người trên mặt, còn có cảm giác đau nhức từ cẳng chân và cánh tay đang không ngừng truyền đến.
Cứ thế mà bước từng bước gian khổ đi về phía hỉ phòng, từ tiền sảnh qua trung sảnh, lại từ trung sảnh ra hậu viện, trên đường không ngừng có người ngã xuống, trong nháy mắt không ngừng chém giết tôi còn nhìn thấy hỉ nương đang nằm trong vũng máu trên con đường đá của hậu viện, nàng đã từng dùng vẻ mặt không hờn giận nhìn chăm chú vào tôi…
Kim phủ to như vậy, ánh lửa ngút trời, nhà cửa trải dài, rường cột chạm trổ, rừng quế trăm năm, đã thành biển lửa, nướng khét da thịt của tôi, tôi lại xa xa thét dài, tay trái vừa chém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-van-quy-xu-quay-ve-chon-cu/3196020/quyen-2-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.