EU: Edit chương này xong muốn đi Quế Lâm lắm luôn!
Vào đến trong thành, chỉ thấy đường phố trật tự, liễu minh hà kiều, oanh tình thai uyển, một miền quê phía nam xinh đẹp.
*đây đại loại là một câu đối:
rặng liễu, hoàng hôn, con sông, chiếc cầu,
chim oanh, trời trong, bục đài, vườn hoa
Quế Châu phát triển hơn Vân Châu, tạp kỷ ăn uống không thiếu thứ gì, nhưng nổi tiếng nhất là đặc sản, trên đường đi không ít kẹo hoa quế bánh hoa quế, còn có cái gì mà canh hoa quế hột gà chẳng hạn, thứ nào cũng thơm ngon, khắp đường đi đều là mùi vị thơm ngon, giống như một cái tổ ong tỏa ra vị mật khắp chốn.
Phi Viễn ngừng xe trước cửa một khách điếm tên Hương Phiêu Thập Lý, tôi nhảy xuống xe trước Phong Tiếu Thiên, nhìn người đang bước tới trước mặt mà chậc lưỡi thở dài.
Cùng là nam nhân, ba vị trước mặt này khí chất thanh điềm, lúc đi ngang qua tôi lại còn xộc lên một luồng hương thơm, mát lòng mát dạ.
“Tiểu bạch si, muội phát ngốc cái gì thế?”
Tôi đi theo luồng hương thơm, vừa đi vừa thán: “Sao lại có nam nhân có hương thơm thoang thoảng thế này?”
“Khách quan chắc là người nơi khác đến nhỉ? Thảo nào không biết, người ở đây đều dùng hoa quế làm huân hương để huân y phục, đã thành phong tục ở đây rồi, mời khách quan vào bên trong…” Tiểu nhị vừa nói vừa dẫn chúng tôi vào trong.
Phi Viễn đi thu xếp chỗ nghỉ ngơi, tôi đảo mắt vài vòng quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-van-quy-xu-quay-ve-chon-cu/3196010/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.