Lần đầu tiên nhìn thấy Kê Trăn, ta biết ta đã sai rồi.
Ta không cách nào không chú ý đến chuyện cũ của chàng và Huy Bích, ta không thể kiềm chế mà thích chàng.
Người của tộc Hải Thần được mệnh danh là mạo tựa thần tiên, trước kia có đứa bé Hải tộc lưu lạc nhân gian, bởi vì dung mạo tuyệt luân đã lưu lại vô số truyền thuyết, như là “Cô tùng độc lập”, “Khuynh đảo Ngọc sơn”, “Hạc trong bầy gà”, vân vân... văn nhân đều ca ngợi dung mạo cử chỉ của nó, mà Kê Trăn thân là nam tử kiệt xuất nhất bộ tộc Hải Thần lại càng Phong Thần vô song.
Chàng đi phía trước đội ngũ đón dâu, mỉm cười vươn tay với ta.
Nụ cười tươi tắn kia tựa ánh dương ngời sáng.
Lòng ta như có sóng ngầm mãnh liệt, từ từ để tay vào lòng bàn tay chàng.
Cánh tay chàng vươn ra, ôm eo ta nhảy lên, chúng ta cùng nhau đứng trên vua thủy thú Dạ Ích.
Đám người phát ra tiếng hoan hô kinh thiên động địa, mây đen bao trùm như phục tùng trước chúng ta.
Tay chàng vững vàng ôm eo của ta, gió thoáng qua, ta ngửi được hương vị nước biển nhàn nhạt trên người chàng. Tuy ngồi ở trên lưng thần thú cao tới mười trượng nhưng ta vẫn không sợ hãi, ngược lại cảm thấy hạnh phúc mãnh liệt.
Cứ như vậy, ta với chàng đứng cạnh nhau.
Nhưng… có một người không quỳ xuống. Y ngửa đầu, yên lặng nhìn chúng ta, trên mặt trắng bệch mang theo chút ý cười. Thậm chí, khoảnh khắc đó làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-van-hai/2266197/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.