Đã mấy giờ sáng , trời vẫn chưa có lên hẳn mà hắn chẳng chợt mắt chút nào . Ngồi bên chiếc giường chỉ màu trắng đơn độc đó mà nhìn hình bóng hắn thật cô độc . Còn hắn ? Chẳng có giấy nào mà hắn rời khỏi tầm nhìn nó , vẫn thật bình yên mà nhìn nó .
Khuôn mặt nó cũng không quá xanh xao , nhưng nhìn thì thấy thật gầy yếu . Nhưng không vì vậy mà làm mất đi vẻ đẹp của nó , từng đường nét trên khuôn mặt nó vẫn thật tinh xảo , vẫn chẳng thay đổi gì cả . Vẫn là lông mi dài và cong . Vẫn là chiếc mũi cao và nhỏ nhắn nhìn thật đáng yêu . Vẫn là đôi môi nhỏ và đỏ kia trông thật quyến rũ . Đã 3 năm rồi , nó thật sự vẫn chẳng thay đổi gì ngoài nhìn nó có sự gầy đi rõ rệt . Phải chăng chính là vì hắn ? Hắn thật hận bản thân mình , thật căm ghét bản thân mình .
Nắm lấy bàn tay thon thả của nó , trong lòng hắn lại không thể không nghĩ đến lúc trước . Lúc trước , không biết hắn đã bao lần ngắm nhìn nó như vậy , lo lắng khi nó nằm ở chiếc giường lạnh lẽo này . Hắn đã tưởng chừng mình sẽ không thể nào để nó sẽ nằm ở chiếc giường này nữa , nhưng đến cuối cùng hắn vẫn chẳng làm được , hắn thật vô dụng .
- Tử Băng , em biết không ? Ngay lúc này , anh thấy bản thân mình thật vô dụng . Em ở ngay trước mặt mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tu-bang/2380914/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.