Đã 3 ngày nhỏ không đi học , không ai biết lý do rõ bằng nó . Anh thì lo lắng không thôi rồi anh cũng nghỉ học luôn . Chỉ còn hắn và nó đi học ...
- Em biết lý do vì sao Thanh nghỉ phải không ? _ Hắn nhìn nó hỏi
- Phải
- Thanh đi xem mắt phải không ?
- Phải
- Đúng là thằng ngu , đến giờ mà vẫn chưa biết
- Đúng là ngu thật _ Nó gật đầu tán thành nói
Ở nơi nào đó có người ắt xì rõ to ...
Từ khi biết nhỏ không đi học , anh cũng chẳng có tâm trạng mà đi học . Anh gần như lục tung cả thành phố này để tìm nhỏ nhưng vẫn không thấy nhỏ đâu . Lòng anh buồn bực và có cảm giác rất khó chịu . Anh chạy xe ra khỏi thành phố và đến một tiệm cà phê gần đó , vào trong đập vào mắt anh là tấm lưng mà anh kiếm tìm mấy hôm nay . Mái tóc đó anh vẫn nhớ như in trong lòng , không lầm vào đâu được . Nhưng vui mừng chưa được bao lâu thì sắc mặt anh liền u ám . Trước mặt nhỏ còn có một người con trai , nhìn rất tuấn tú , có lẽ là người giàu có . Anh bình tĩnh lựa một chỗ ngồi gần nhỏ nhất nhưng cố gắng không để bị phát hiện , im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người ...
- Không ngờ tiểu thư nhà họ Trịnh lại xinh đẹp như thế _ Người con trai lên tiếng nói , ánh mắt tràn đầy hứng thú
- Thiếu gia Từ quá khen _ Nhỏ cười nhẹ đáp lại
- Qủa nhiên tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tu-bang/2380798/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.