Càng nhớ lại lời dặn của Tiểu Hạo, Nhược Hề lại càng cảm thấy kinh hãi. Lúc đầu nàng chỉ suy nghĩ muốn tìm một nơi yên tĩnh để đi dạo một chút, liền hướng đến nơi ít người mà đi. Kết quả lại đi đến Bắc phố, thật đúng là ngu ngốc mà.
Nghĩ đến đây Nhược Hề liền quay đầu chạy nhanh về hướng cũ, ô..ô...Nàng cũng không muốn vô duyên vô cớ lại chết ở nơi này nha. Nàng còn muốn phụng dưỡng ba mẹ, muốn chăm sóc tốt Tiểu Hạo. Tuy rằng đa số là Tiểu Hạo chăm sóc nàng.
“Tí tách, tí tách.” Phía sau Duy Nhược Hề truyền đến âm thanh tí tách, tí tách nghe giống như tiếng nước nhỏ giọt trên nền gạch. Âm thanh đột ngột nổi lên giữa nơi yên lặng thế này thoạt nghe thật đáng sợ.
Duy Nhược Hề không dám quay đầu lại lần nào nhanh chóng đi về phía trước, ai biết rõ quay lại phía sau sẽ thấy cái gì, nàng rất nhát gan nha. Trước kia nàng từng đọc truyện trong đó nói rằng, khi xa xưa loài sói ở thảo nguyên rất thông minh, khi chúng nó phát hiện có người đi lạc, sẽ không một tiếng động mà đi phía sau kẻ đó, đùng một cái đem móng vuốt sắt bén cào lên vai người nọ. Đợi khi họ quay đầu lại thì một ngụm cắn đứt cổ.
Cho nên Nhược Hề sợ khi nàng vừa quay đầu lại liền thấy phía sau một cái miệng to đầy máu đang hướng về phía mình. Nàng cảm giác âm thanh tí tách phía sau là dụ dỗ nàng quay đầu lại.
Âm thanh tí tách vẫn gắt gao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-trac/2148099/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.