“Tiểu Mẫn, ai.., kỳ thật anh không phải quên chuyện bọn họ đã đối đãi với Tiểu Hề như thế nào. Nhưng mà mấy ngày hôm trước không biết chị cả làm sao mà tìm được anh. Nói cho anh biết là ba đại thọ, muốn gặp lại chúng ta.” Duy Lương Thành đến giờ vẫn còn nhớ bộ dáng châm chọc khiêu khích của chị hắn.
“Hừ, đừng có nói với em, ngày mai anh tự đi mà nói với Tiểu Hề cùng Tiểu Hạo, có đáp ứng đi hay không là chuyện của bọn nhỏ.” Duy mẹ xoay lưng không thèm nói chuyện với Duy ba.
“Tiểu Mẫn, đừng nóng giận mà, bà xã, đừng có giận mà.” Duy ba hướng Duy mẹ dụ giỗ.
Duy Nhược Hề duỗi thân người, ngủ thật là thoải mái a, ngoại trừ việc buổi tối nghe được tiếng ngáy của Tiểu Hạo cùng âm thanh nói chuyện của ba mẹ.
Kì lạ thật, mấy ngày nay Nhược Hề đều gặp các giấc mộng kỳ lạ.
“Cốc cốc cốc” tiếng gõ cửa vang lên, “Tiểu Hề, Con dậy chưa? Ba đây.”
“Có việc gì không ba?” Duy Nhược Hề đứng dậy mở cửa nhưng trong lòng lại cảm thấy kỳ lạ, bình thường Duy ba lúc sáng sớm sẽ không quấy rầy nàng nghỉ ngơi.
Tất cả người ở Duy Gia đều hận không thể để cho Duy Nhược Hề ăn, ngủ, nghỉ ngơi cho thật tốt để thành con heo. Trước lúc Duy Nhược Hề bị thương, vì tính cách quá yếu đuối cho nên ba mẹ Nhược Hề không cho nàng ra ngoài làm việc.
Cho nên từ khi Duy Nhược Hề tốt nghiệp vẫn ngày ngày ngây ngốc ở nhà. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-trac/2148090/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.