“Tiểu Kì?” Duy ba vẻ mặt vui sướng nhìn người đàn ông cao to trước mắt. “Anh còn tưởng em vẫn ở quân đội không về được.”
Tiểu Kì? Duy Kì chẳng lẽ đây là người chú đang ở trong quân đội mà ba thường nhắc đến ư? Duy Nhược Hề trong lòng thầm suy đoán.
“Anh, hôm nay là đại thọ của ba em làm sao mà không trở về được, em đã xin nghỉ phép 20 ngày để trở về.” Duy Kì vẻ mặt tươi cười nhìn anh trai. “Anh, anh em chúng ta tính ra cũng khoản mười mấy năm không gặp rồi.”
“Đúng vậy, mười mấy năm, chỉ chớp mắt mà em đã lớn thế này rồi. Anh còn nhớ khi em đăng ký gia nhập vào quân ngũ khi mới 15 tuổi. Khi đó Tiểu Hề vừa mới sinh ra.” Duy ba than thở.
“Đây là tiểu Hề phải không? Mới đó mà đã lớn thế này rồi, khi chú đi con mới bé như thế này này.” Duy Kì nhìn Duy Nhược Hề điệu bộ miêu tả nói.
“Con chào chú.”Duy Nhược Hề tâm không cam lòng không nguyện gọi một tiếng, chú của cô nhìn không lớn hơn cô bao nhiêu tuổi Duy Nhược Hề thật gọi không quen.
“Có phải là không tình nguyện kêu chú hay không? Chú lớn hơn con tới 15 tuổi lận nha.” Duy Kì cười hì hì nhìn Duy Nhược Hề. Hôm nay Duy Kì đã 32 tuổi nhưng lại có gương mặt trẻ con nên thoạt nhìn chỉ giống như một cậu trai mới vừa 20 tuổi.
“Đây là Tiểu Hạo phải không? Thằng nhóc thật giống em trước kia trẻ tuổi xinh đẹp.”
“Thôi, đừng đứng ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-trac/2148052/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.