Duy Nhược Hề ở trên máy tính lại tìm thêm một số tư liệu khác về Thiên nhai, được biết Thiên Nhai nằm ở khu hoang vu gần Mĩ Sỉ. Nếu muốn đến Thiên Nhai thì phải đến Mĩ Sỉ trước.
Ở trên máy tính cô cũng tìm thêm được một ít hình ảnh của Thiên nhai nhưng đương nhiên chỉ là một ít hình ảnh từ mặt trên, chung quanh Thiên Nhai vẫn là một màu đất đen. Những tấm ảnh chụp từ trên Thiên Nhai xuống vách đá chỉ thấy một màn sương màu trắng, hoàn toàn không nhìn ra được phía bên dưới là hình dạng gì.
Duy Nhược Hề nhìn vào những hình ảnh trên máy tính cứ có cảm giác ở trong lòng có một loại xao động thế nào ấy.
Lại ở ở trên máy tính tiếp tục tìm hiểu thêm thông tin nhưng chỉ có một ít tư liệu hữu dụng, đa phần còn lại đều chỉ nói Thiên Nhai là một địa phương giống như địa ngục này nọ mà thôi.
Duy Nhược Hề nghĩ dù sao cô cũng chỉ ở phía trên dùng tinh thần lực kiểm tra xuống dưới mà thôi, cô cũng không cần phải đi xuống hẳn là không có vấn đề gì. Nghĩ như vậy trong lòng của Duy Nhược Hề cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Lúc ăn cơm Duy Nhược Hề nói với ba mẹ chuyện cô sắp phải đi làm nhiệm vụ. “Ba mẹ, vài ngày nữa con phải đi ra ngoài làm nhiệm vụ. Hai người ở nhà nếu không có việc gì thì không cần thiết phải đi ra ngoài. Còn nếu muốn đi ra ngoài phải để cho Duy Đại, Duy Nhị cùng Duy Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-trac/2147888/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.