Mặc Diễm đứng ở bên cạnh cũng cười ra tiếng, giống như đang khẳng định nụ cười của cô làm dọa Bạch xà.
Duy Nhược Hề sờ sờ cái mũi có chút ngượng ngùng, cô không biết vì sao mà lại dọa con rắn làm cho nó sợ như vậy. Thật là kỳ quái. Không lẽ rắn cũng sợ người sao? Nếu không vừa rồi nó run cái gì nha.
Còn con rắn kia lúc này nhìn thấy Duy Nhược Hề không còn cười nữa mới uốn éo thân hình tiến về phía trước một chút.
Nhược Hề nhìn nó một cái rồi mở miệng nói:” Tiểu Bạch xà, có thể giúp ta một việc hay không? Có thể bảo các bạn của ngươi tránh ra một chút để chúng ta đi vào hái thảo dược rồi ra ngay có được không?” Duy Nhược Hề vừa nói vừa chỉ cái tổ rắn ở bên kia.
Bạch xà bất đắc dĩ trợn mắt một cái. Cái nữ nhân này, con mắt nào nhìn thấy nó nhỏ nha. Nó rõ ràng rất cường trán có được không.
Duy Nhược Hề dường như cũng thấy con rắn trợn trắng mắt, nó...nó biểu cảm này là thế nào chứ.
Duy Nhược Hề giống như đang bị dọa, đứng tại chỗ không dám nhúc nhích. Này là rốt cuộc là rắn hay là người nha. Làm sao nó có thể biểu cảm nhân tính hóa đến vậy chứ?
Bạch xà lại liếc Duy Nhược Hề một cái xong trườn trườn đến chỗ đồng bạn của nó đang bao quanh những gốc Hóa Huyết Thảo kia lè lè cái lưỡi ra. Sau đó trước sự kinh ngạc của Duy Nhược Hề cùng Mặc Diễm toàn bộ những con rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-trac/2147791/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.