Năm tháng sau...
- Ba không thương con, ba chỉ đút cho mẹ...!
Tiểu Quân giãy nảy lên với Phó Tôn Trạch ở ngay nhà hàng, thu hút sự chú ý của nhiều người ở đây. Sở Kiều Ân ngồi kế bên chỉ biết cười thẹn thùng, trừng yêu với người đàn ông ngồi bên cạnh.
- Không những tự ăn, từ hôm nay con phải tập ngủ một mình. Có ai như con không, đã lớn rồi còn ngủ với ba, không thì chạy sang ngủ với mẹ. Thật hết nói nổi!
- Không, con không ngủ một mình được!1
- Thôi nào, hai người không biết mắc cỡ hay sao?
Sở Kiều Ân lên tiếng để hai người đàn ông này ngưng việc cãi nhau ở nơi sang trọng như thế này.
Từ ngày đó đến nay đã được năm tháng, mối quan hệ của cô và Phó Tôn Trạch đã được đặt tên. Khi cả hai tìm hiểu nhau được hai tháng, cảm thấy trong lòng mình đều có đối phương nên anh đã thức trắng hai đêm để nghĩ ra câu nói tỏ tình với cô, làm cô cảm động mà đồng ý. Trời cao không phụ người có lòng, anh mới nói mấy câu cô đã khóc như lũ lụt, sau đó cũng gật đầu đồng ý làm người yêu của anh.
Còn về Hàn Duệ, Sở Kiều Ân cũng đã khuyên anh nên cho cô ta đến thăm tiểu Quân khi nhớ. Dù sao cũng là mẹ ruột, thêm tình thương dù sao cũng tốt hơn hận thù.
Mỗi lần đến thăm, Hàn Duệ đều mua rất nhiều đồ chơi cho cậu xem như bù đắp, nhưng cậu chẳng mấy thích thú, cứ gầm rì không nói năng gì cả.
- Anh nói đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-trao-anh-mot-tinh-yeu/435732/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.