Đến buổi chiều Mặc Thiệu Viễn mới đi sang thăm Sở Kiều Ân. Lý do anh cũng còn hơi yếu và đang suy nghĩ phải nói gì với cô.1
Khi trưa Vương Vũ đã nói hết tất cả với anh từ những chuyện lúc trước đến hiện tại. Nhiều lần Mặc Đình Kiên âm mưu hại anh, đều do Sở Kiều Ân âm thầm giúp đỡ. Tuy Vương Vũ và Châu Lạc Thanh không nói là Kiều Ân thích anh, nhưng anh đã phần nào đoán ra được.
Lúc trước, mỗi buổi tối nếu không làm việc thì anh sẽ lên sân thượng ngồi uống cafe hoặc nhâm nhi ly rượu. Nếu hôm nào Mặc Đình Kiên không có ở nhà thì Sở Kiều Ân sẽ tìm anh, hoặc kiếm cớ gì đó lên sân thượng. Lúc đó anh cứ nghĩ rằng cô muốn tìm người tâm sự chia sẽ, nói chuyện, muốn nghe anh kể về Châu Lạc Thanh và chuyện tình cảm của anh, nhưng anh đâu biết rằng sau đó còn có uẩn khúc.1
Bây giờ anh mới hiểu ra, cô chính là thích anh!1
Cốc cốc...
Sở Uyên đang gọt trái cây, nghe tiếng mở cửa, cô ngẩng mặt lên nhìn thì thấy Mặc Thiệu Viễn mở cửa bước vào.
Ánh mắt của Sở Kiều Ân liền lúng túng, tay bấu chặt xuống grap giường, căng thẳng đến mức nhịp thở có chút rối loạn.
Mặc Thiệu Viễn gật đầu như chào Sở Uyên, sau đó đưa mắt nhìn sang Sở Kiều Ân lên tiếng hỏi thăm:
- Vết thương của chị thế nào rồi?
Mặc Thiệu Viễn từ từ đi lại kéo ghế ngồi xuống. Anh đang cố gắng bình thường nhất để không ai phải khó xử.1
Biết rằng cô thích anh, nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-trao-anh-mot-tinh-yeu/435718/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.