- Anh muốn hôn chào buổi sáng.
...
- Anh hứa, kiếp này hay kiếp sau sau nữa chúng ta mãi mãi bên nhau
...
- Nếu có người hỏi anh cần gì nhất, anh sẽ trả lời rằng anh cần em nhất!
...
- Em yêu, chúng ta kết hôn đi.
...
- Anh yêu em, rất yêu em, vợ à!
...
- Vợ anh lúc nào chả xinh.
...
- Vợ à!
- Chồng à!
Châu Lạc Thanh mở mắt, bật dậy hét toáng lên khi bên tai cô vang vọng những câu nói của Mặc Thiệu Viễn khi trước từng nói. Đôi mắt đỏ au lảo đảo khắp nơi hoảng loạn tìm chồng. Khuôn mặt xanh xao yếu ớt, đôi môi tái nhợt chẳng còn sức sống khi hiện thực quá cay đắng.
- Lạc Thanh, cậu tỉnh rồi, may quá!
Trình Ngữ Lam hay tin liền bắt Mộ Duật Hành đưa đến bệnh viện. Lúc đến đây thì cô hay tin Mặc Thiệu Viễn đã qua đời, Châu Lạc Thanh thì ngất xỉu được bác sĩ cấp cứu.
Đúng là bị kịch!1
Thật thương cho số phận của Lạc Thanh, hạnh phúc chẳng được bao lâu!
- Ngữ Lam, chồng mình đâu rồi? Cậu hãy nói là chồng mình vẫn còn sống đi, anh ấy đi công việc chưa về, một lát sẽ về ngay với mình... Ngữ Lam... mình xin cậu hãy nói như vậy.... hức... hức...
Châu Lạc Thành òa khóc nức nở trong vòng tay của Trình Ngữ Lam. Ngữ Lam chỉ biết ôm cô an ủi, ngoài ra Ngữ Lam cũng chẳng biết làm gì để san sẻ nỗi đau mất chồng với cô.
Thiệu Viễn mất rồi, tình yêu của cô mất rồi!
Cô vì anh mà cố gắng tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-trao-anh-mot-tinh-yeu/435708/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.