* Chát...
- Còn cái tát này là do các người hôm đó lừa tôi, Châu Lạc Thanh này không dễ ức hiếp đâu!1
Châu Lạc Thanh nhếch mép, cô không ngại đối đầu, vì cô biết mình làm gì thì phía sau cũng có Mặc Thiệu Viễn ủng hộ.
Mặc Tư Khả bị Lạc Thanh tát mạnh hai cái mà đầu óc quay lòng vòng, Lý Tư Khiết nghiến răng qua lại, cả người hừng hực lửa, bước tới định túm lấy tóc cô nhưng đã bị giọng nói trầm trầm của Vương Vũ làm dừng bước.
- Phu nhân, nếu bà tiếp tục e rằng ngày mai bà được lên tạp chí y như Lý tiểu thư!
Lời nói của Vương Vũ làm cho Lý Tư Khiết thập phần lo lắng đan xen sợ hãi. Nhưng có một điều làm bà nghĩ mãi không ra, một người như Mặc Thiệu Viễn sao có thể yêu một người phụ nữ đã ly hôn, tuy bề ngoài có chút xinh đẹp nhưng bên anh đâu thiếu.
Chẳng lẽ Mặc Thiệu Viễn thích kiểu phụ nữ đã trải sự đời.
- Anh có thấy chị ta tát tôi không mà ở đó hăm dọa.1
Lý Tư Khả vùng vằng muốn ăn tươi nuốt sống Lạc Thanh, nhưng Vương Vũ có ở đây, vài phần e ngại không dám.
- Không!1
- Mắt mày bị mù rồi hay sao? Nó tát con tao, tao chưa giết nó là đã may lắm rồi.
- Vậy thì phu nhân cứ tự nhiên, tôi đâu dám ngăn cản.
Vương Vũ nhếch mép tránh sang một bên để Châu Lạc Thanh và Lý Tư Khiết đối mặt. Hai ánh mắt câm ghét xoáy sâu vào nhau, không ai thua ai, nhưng hiện tại bà ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-trao-anh-mot-tinh-yeu/435691/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.