Châu Lạc Thanh bị tình d*c khống chế toàn bộ, gật đầu trong cơn mê muội. Mở hai chân mình ra, vạch lối hạ thẳng người xuống ngay con cự l*ng to lớn đang c*ơng c*ng của anh.
- Áaa...
- Ư....
Mặc Thiệu Viễn cảm thấy thoả mãn tận đỉnh, nơi ấm áp bao trọn lấy d*c vọng bành chướng của anh. Châu Lạc Thanh vừa đau vừa sung sướng, khoan khái khắp cơ thể. Theo bản năng dẫn dắt, đặt tay lên ngực trần của anh, nhấp mông từng đợt ra vào. Bầu ngực nghịch ngợm đung đưa, lắc lư như một tuyệt phẩm, anh căn bản là không chịu nổi sự khích thích cực điểm này.1
Lật người để cô nằm dưới thân mình, Mặc Thiệu Viễn chèn ép thúc hông, khít khao rút ra rồi cấm vào thật sâu chạm tới đỉnh điểm của cô, làm cô choáng váng hoa mắt, nức nở rên rỉ theo tiết tấu giông tố của anh.
- Ưm.. ưm ~~ nhẹ một chút... Viễn... Ưm.
Âm thanh phóng đ*ng vang lên khắp căn phòng đậm đặc mùi tanh của tình d*c, tiếng thở dốc đầy nam tính, tiếng rên rỉ yêu kiều, tiếng va chạm xác thịt giữa hai thân thể đang cuồng nhiệt hòa quyện vào nhau.1
Thể xác- trái tim của cả hai đã hòa thành làm một!
Hai bầu ngực nảy lên nảy xuống không ngừng theo từng cú thúc, anh siết lấy eo cô thô bạo phóng túng không chút thương tình. Châu Lạc Thanh khóc không ra nước mắt, thở không ra hơi, chỉ biết lắc lư thân thể nương theo từng cú thúc vừa mạnh vừa nhanh của anh.
Đột nhiên, Mặc Thiệu Viễn hôn vào vành tai mẫn cảm của Châu Lạc Thanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-trao-anh-mot-tinh-yeu/435689/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.