Mặc Thiệu Viễn thức giấc do cổ họng khô khốc vì đêm qua uống quá nhiều rượu. Từ trước đến nay, hôm qua là lần đầu tiên anh uống nhiều đến như vậy.
Mi mắt nặng trĩu vẫn chưa hoàn toàn mở ra được, anh đưa tay day day thái dương. Cảm nhận cánh tay của mình có ai đó đang gối đầu, anh vẫn cứ thản nhiên vì cho rằng là Châu Lạc Thanh. Đột nhiên bàn tay anh khựng lại không nhúc nhích, mở choàng mắt ra nhìn xuống người con gái nằm bên cạnh.
Lý Thục Di?1
Ngồi bật dậy, tâm tình của anh hoảng loạn hơn bao giờ hết. Giở chăn nhìn xuống cơ thể mình, anh hoàn toàn không có mặc quần áo và hình như Lý Thục Di cũng vậy.
Nhìn xung quanh căn phòng anh xác định đây là khách sạn, ánh mắt anh dừng lại đống quần áo nằm lung tung dưới nền. Thở ra một hơi đầy nặng nhọc, tâm tình rối loạn, Mặc Thiệu Viễn vò đầu bức tóc, ánh mắt điên đảo chẳng biết làm gì.
Tại sao anh lại có thể cùng với Lý Thục Di chứ?
Anh đã làm chuyện có lỗi với Lạc Thanh rồi!1
Lý Thục Di nhoẻn miệng cười, tinh thần phơi phới vì đạt được mục đích, ngồi dậy ôm lấy anh từ phía sau, lên tiếng nói:
- Thiệu Viễn, đêm qua... anh rất tuyệt vời.1
- Lý Thục Di, cô dám gài bẫy tôi!1
Mặc Thiệu Viễn gỡ tay, đẩy Lý Thục Di ra xa mình, tâm trạng của anh đang rất tệ, tệ hơn là chẳng biết phải đối diện với Lạc Thanh làm sao. Đêm qua anh đã làm gì, nói gì, bây giờ anh hoàn toàn không nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-trao-anh-mot-tinh-yeu/435676/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.