Hạ Lập Thành sững sờ khi nghe Mạc Nhược Đông nói như vậy, nhưng rất nhanh ông đã thu lại hành động đường đột vừa rồi, ông khẽ cất tiếng... "Việc này nên cân nhắc kĩ đã, sức khỏe của con bé còn yếu như thé này bố sợ đi lại không ổn cho lắm".
"Bố, việc này bố cứ yên tâm, con sẽ sắp xếp ổn thỏa"
"Ừm, từ hôm con bé ngất cũng đã 2 tuầ kìn rồi, nếu con sắp xếp ổn thỏa được thì đưa con bé đi. Có gì cần giúp đỡ thì cứ nói cho bố biết, công tu còn có việc, ta về trước đây".
"Vâng. bố đi cẩn thận".
Hạ Lập Thành vừa ra khỏi phòng bệnh,điện thoại của Mạc Nhược Đông đột nhiên đổ chuông, người gọi đến là Minh Triết.
"Alo, có việc gì không?"
"Không có việc gì thì không được gọi cho cậu à"
"Tôi cúp máy."
"Thôi được rồi, tôi nói tôi nói, cậu cũng đừng có mà khó khăn như thế chứ". Minh Triết lập tức nghiêm túc lại, không còn dáng vẻ bắng nhắng như khi nãy nữa. "Cậu định bao giờ đưa vợ cậu qua đây? Tôi sẽ về giúp cậu đưa cô ấy qua đây, dù sao thì tôi cũng là bác sĩ khoa ngoại nổi tiếng đấy, có tôi mọi việc sẽ dễ giải quyết hơn".
"Ngày kia sẽ qua, mai cậu về, rồi ngày kia cùng đi luôn".
"Được rồi".
"Còn chuyện gì nữa không? Tôi cup máy đây".
"Này cậu có cần phải lạnh lùng với bạn bè như thế không?"... Minh Triết còn chưa kịp nói hết câu đầu dây bên kia Mạc Nhược Đông đã cup máy, để lại cho Minh Triết đầy một bụng tức, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-sung-vo/1778484/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.