Hạ Như Ân không ngừng dãy giụa, phản kháng lại hai tên đàn ông ở bên cạnh, nhưng sức lực giữa đàn ông và phụ nữ khác nhau quá lớn, cảm giác run sợ trong cô không ngừng tăng lên. Hạ Như Ân cố ép bản thân mình phải bình tĩnh lại, để ép đi cảm giác sợ hãi lúc này cô chỉ có thể tự cắn chặt môi, đôi môi anh đào đỏ mọng đã bị cắn đến bật máu nhưng bản thân cô không hề cảm thấy đau đớn, lúc này cô chỉ còn có thể tuyệt vọng vùng vẫy, để tránh khỏi đôi bàn tay ma quỷ của hai tên đàn ông kia. Điều này khiến dây thừng ma xát vào làn da trắng như tuyết của cô, điều này nó khiến da thịt cô trắng ngần của cô cẳng thêm nổi bật hơn, máu đỏ của máu chảy ra trên da thịt mịn màng của cô trở nên càng quyến rũ hơn. Nhìn cô quyến rũ như thế này làm sao mà hai tên đàn ông kia có thể nhẫn nhịn thêm được chứ, một tên tiến lên trực tiếp đặt tay lên đôi gò bông của cô mà xoa bóp, tên còn lại tiến lên trực tiếp xé nát chiếc áo sơ mi trên người Hạ Như Ân bỏ xuống, ánh mắt tràn đầy dục vọng của hắn ta nhìn xuống đôi môi anh đào của cô hạ xuống một nụ hôn, không ngừng cạy mở. Cô lập tức cắn lại tên đó, khiến cho hắn đau đến nghiến răng nghiến lợi, hắn ta thô bỉ trực tiếp giáng xuống mặt cô một cái tát, khiến máu trong miệng Hạ Như Ân không ngừng chảy ra. Cái tát quá mạnh bạo khiến cho ý thức Hạ Như Ân dần mất đi, trước khi không còn nhận thức được nữa, cô nghe thấy tiếng cửa phòng được mở ra, nói đúng hơn là nó được phá ra bởi tiếng động vô cùng lớn... Cửa được đẩy ra, khung cảnh trước mắt đập vào thẳng vào mắt Mạc Nhược Đông khiến cho ánh mắt không mấy ấm áp của anh càng trở nên lạnh lùng hơn. Có tiếng động phá cửa, rồi có ánh sáng lọt vào khiến cho hai tên đàn kia bất giác quay lại, nhìn thấy khung cảnh ngoài cửa làm cho hai tên này không rét mà run. Mạc Nhược Đông chạy lại bên giường, khuân mặt Hạ Như Ân bất tỉnh xanh mét hiện ra càng rõ ràng hơn, anh cởi ào vets khoác lên người cô, lập tức bế cô lên, ra đến cửa Mạc Nhược Đông quay lại nói: " Các người biết phải làm gì rồi đấy". Tiếng nói cất lên làm cho nhiệt độ xung quanh lập tức hạ thêm vài độ. […] Tại bệnh viện. Sau khi xử lí vết thương, kiểm tra một loạt các xét nghiêm cuối cùng cũng có kết quả. "Cô ấy sao rồi". Giọng nói của Mạc Nhược Đông vang lên vẫn không có tí độ ấm nào, khiến cho tất cả các bác sĩ ở đây mặt mũi xám ngoét lại. "Mạc tổng, tình hình hiện tại của phu nhân không mấy khả quan, vì trong tiềm thức của phu nhân có rào cản về mặt tâm lí, điều này ảnh hưởng khá lớn đến việc quyết định khi nào phu nhân bao giờ có thể tỉnh lại. Có thể là một lát nữ phu nhân sẽ tỉnh, cũng có thể mất vài hôm hoặc vài tháng nữa". Nói xong vị bác sĩ này không chỉ là mặt xám lại nữa rồi, bây giờ chân của ông ta run lẩy bẩy, hiện ra một cách rõ ràng. #Lee
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]