Chương trước
Chương sau
[...]
Buổi tối tại quán bar Night. Sau khi tìm được người bồi bàn cho nhóm người Mạc Nhược Đông, Hạ An Vi đưa cho anh ta một số tiền lớn rồi nhờ anh ta bỏ thuốc vào ly rượu của Mạc Nhược Đông.
Lúc tiếp khách anh uống khá nhiều rượu, sau khi phát hiện rượu có vấn đề anh lập tức gọi cho trợ lí đưa mình về biệt thự, còn buổi tiếp khách này giao lại cho Dương Nam xử lí.
[...]
Về đến nhà đã là hơn 10 giờ tối, anh lập tức đi thẳng lên phòng ngủ chính, mở cửa vào phòng anh thấy cô đi ra từ phòng tắm mà trên người chỉ cuốn độc một chiếc khăn tắm. Với tình trạng của anh hiện giờ cho dù là cô có ăn mặc cao cổng kín tường như thế nào thì anh cũng không kiểm xoát nổi chứ đừng nói đến hiện tại trên người cô chỉ có cuốn mỗi một mảnh vải như thế kia. Không thể chịu được một màn nóng bỏng như thế kia trước mắt, anh tiến lên ôm trầm lấy cô vào lòng, lập tức đặt xuống đôi môi anh đào của cô một nụ sâu. Vì bất ngờ, cho nên Hạ Như Ân giật mình mà há hốc miệng, sao mà Mạc Nhược Đông có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế này chứ, anh liền luồn lưỡi vào trong cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương của cô. Đôi môi nóng bỏng của Mạc Nhược Đông mạnh mẽ tiến lên cướp đi từng hơi thở thơm ngát của cô, cho đến khi Hạ Như Ân cảm tưởng mình có thể ngất đi vì thiếu dưỡng khí thì anh đột nhiên buông cô ra, Hạ Như Ân nhân cơ hội mà chạy xa ra khỏi anh liên tục thở dốc, nhưng cô chạy đâu có dễ, vừa chạy cách xa anh mấy bước anh đã tiến lên ôm trọn cô vào lòng, không nói không rằng anh lại đặt một nụ hôn cuồng nhiệt xuống đôi môi đã đỏ mọng của cô, mặc cho cô vẫn không ngừng dãy giụa phản kháng lại anh, một nụ hôn của anh thành công mà nuốt hết những tiếng nói phẫn nộ phát ra từ miệng của cô, lúc này cô chỉ còn có thể ú ớ mà phản kháng lại. Nụ hôn dài triền miên lướt dần xuống chiếc cô trắng ngần không ngừng cắn mút, bàn tay ma mị của anh lướt xuống dưới dùi non của cô liên tục xoa bóp. Vì sự xô xát của hai người nãy giờ mà chiếc khăn tắm mỏng manh được cuốn trên người của cô đã trượt xuống để lộ ra hoàn toàn thân hình đẫy đà của cô. Một màn nóng bỏng trước mắt, Mạc Nhược Đông không sao mà có thể nhịn được nữa, anh thẳng thừng đẩy cô xuống dưới giường. Sức lực giữa hai người là quá lớn cho nên lúc này Hạ Như Ân chỉ còn có thể uốn éo mà tránh đi bàn tay tà mị của anh. Nhưng vì sự kích thích của anh mà đôi môi anh đào của Hạ Như Ân không ngừng rên rỉ, cơ thể cô lúc này chỉ còn có thể uốn éo mà tránh khỏi bàn tay tà mị của anh, nhưng dường như sự phản kháng của cô lại trở thành sự kích thích trái mạng đối với Mạc Nhược Đông.
Sau một màn cắn mút, Mạc Nhược Đông đã thành công khơi dậy lửa nóng trong người Hạ Như Ân. Trong căn phòng tĩnh mịch tiếng nói trầm khàn của Mạc Nhược Đông đã thành công trút đi sự phản kháng cuối cùng của cô, giờ đây những âm thanh phản kháng khi nãy đã hoàn toàn trở thành tiếng rên rỉ kiều mị của Hạ Như Ân. Ngón tay của Mạc Nhược Đông men theo mà dần luồn vào trong cô, kích thích từ cả bên trong lẫn bên ngoài khiến Hạ Như Ân không thể chịu được mà cong người lên uốn éo. Mạc Nhược Đông đưa tay lên xoa nắn gượng mặt đang đỏ bừng vì động tình của cô không thể nào không xuýt xoa, môi mỏng khẽ cắn vành tai cô thì thầm: "Ân Ân em đẹp lắm"
Giọng nói của anh trầm đục của anh vang lên lúc này như sự dụ hoặc khó cưỡng đối với Hạ Như Ân, cô vòng cánh tay mảnh khảnh của mình lên, ôm chặt cổ anh. "Em đúng là biết câu dẫn đàn ông mà". Nói xong bàn tay ma mị của Mạc Nhược Đông lại xóa nắn khắp da thịt của cô, di chuyển thẳng xuống dưới một hồi tê dại mang theo chút đau đớn trước sự tấn công mãnh liệt của Mạc Nhược Đông khiến cô hét lên.
" Anh thả tôi ra". Cô không ngừng thở dốc mà chống cự anh, đôi chân thon dài khi nãy bị anh đẩy ra giờ đây cũng vô thức khép lại, nhưng anh sao có thể ngừng lại chứ. Anh lại đặt nụ hôn nóng bừng của mình xuống người cô, chiếc lưỡi ướt át hôn khắp cơ thể cô, tay anh ôm lấy éo cô khẽ nâng lên, ** *** cứ thế tiến vào.
Giờ phút này Hạ Như Ân cảm thấy cơ thể mình bị một vật có nhiệt lớn xâm nhập vào. cả cơ thể cô không ngừng run rẩy vì sự kích thích trái mạng vừa rồi. Cơ thể cô nóng bừng mắt mơ hồ, đại não như không hoạt động nữa, cảm giác kích thích xảy đến khiến cơ thể cô triệt để nổi lên ngọn lửa nóng trên người.
"Anh...anh đi ra cho tôi, đau quá". Hiện tại cô không biết mình vì đau đớn hay vì kích thích mà nước mắt không ngừng chảy ra. Thấy cô như vậy Mạc Nhược Đông chỉ biết ôn nhu mà vuốt ve, đặt những nụ hôn nhẹ nhàng vào để an ủi cô khẽ thì thầm bên tai cô: "Ngoan, rất nhanh em sẽ cảm thấy loại chuyện này vui sướng cỡ nào."
Mải nhìn dáng vẻ của cô xem cô phản ứng ra sao Mạc Nhược Đông chỉ biết hiện giờ mình không cần khắc chế nữa. Anh động mạnh thân dưới, cơ thể của Hạ Như Ân lúc này hoàn toàn xụi lơ, bàn tay nhỏ nhắn bất giác vòng lê ôm bả vai Mạc Nhược Đông móng tay cô như muốn khảm chặt vào da thịt màu đồng rắn rỏi của anh.
Hạ Như Ân vẫn cắn chặt môi, còn thân thể cô lại muốn nổ tung vì kích thích tột độ, anh đột nhiên kéo hai chân cô lên, cô hiện giờ có thể cảm nhận rõ ràng vật to lớn kia ở trong cơ thể mình như thế nào. Mạc Nhược Đông cắn khẽ lên đôi gò bông đã đỏ rực vì được anh chăm sóc "Ân Ân, em thả lỏng một chút, em sắp cắn đứt của anh mất rồi." Nói rồi Mạc Nhược Đông liền di chuyển nhanh hơn trong cơ thể cô, động tác vừa rồi khiến cho cô run lên, cảm nhận vật to lớn kia trong cơ thể mình một cách rõ ràng hơn. Cảm giác run rẩy trong cơ thể mình không ngừng tăng lên, sự hưng phấn của cô càng trở nên mãnh liệt.
Mạc Nhược Đông lúc này cũng không còn dịu dàng như lúc trước nữa mà thay vào đó là từng đợt sóng mãnh liệt, liên tục xô tới. Bị sự kích thích hành hạ từng đợt như thế, Hạ Như Ân không chịu được mà tay bấu chặt vào vai Mạc Nhược Đông, toàn thân run lên vì đã đạt được khoái cảm, Hạ Như Ân mệt mỏi mà ngất lịm đi, chìm sâu vào giấc ngủ.
#Lee
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.