Chương trước
Chương sau
PK diễn với cô ta, là một cô gái tiểu hoa đán hạng hai, Châu Tiêu.
Hai người diễn hiện trường xảy ra tai nạn xe, trong ban giám khảo kể cả Cố Lê đều nhất trí cho Châu Tiêu 5 điểm.
Còn về Khâu Du Tâm, những người khác đều cho 6 điểm, Cố Lê lại chỉ cho 3 điểm.
Tổng điểm 25/27, Khâu Du Tâm thắng lội dòng.
Đối với kết quả này, Khâu Du Tâm tức điên lên, không nhịn được nắm chặt lòng bàn tay, hỏi: "Mời cô Cố giải thích một chút, rõ ràng tôi diễn tốt hơn Châu Tiêu, vì sao cô ấy được 5 điểm, mà tôi cũng chỉ có 3 điểm?"
Lời cô ta vừa dứt, Cố Lê lập tức trở thành tiêu điểm của toàn trường quay.
Thấy Cố Lê bị mọi người chỉa mũi, Trình Dĩnh thích chú cười trên nỗi đau của người khác.
Đi ra khỏi khu ghi hình này, Cố Lê chắc chắn sẽ bị toàn bộ dân mạng chửi rủa, nên biết rằng fans của Khâu Du Tâm, nổi tiếng là độc miệng.
Đối mặt với Khâu Du Tâm hùng hổ doạ người, Cố Lê nhàn nhạt hỏi ngược lại: "Vậy cô hài lòng với phần diễn xuất vừa rồi của mình?"
"Tôi..."
Khâu Du Tâm do dự.
Kỹ thuật diễn của cô ta như thế nào, trong lòng cô ta rất rõ ràng, vấn đề này cô ta trả lời thế nào cũng thấy không ổn.
Con khốn Cố Lê này, dám đào hố cho cô ta nhảy?
"Xem ra, cô rất bất mãn."
Cố Lê mỉm cười lên tiếng: “Ở trong buổi phỏng vấn cô đã từng nói, cô đối bản thân luôn yêu cầu rất cao, nếu cảm thấy diễn không đạt, nhiều nhất sẽ chỉ được 3 điểm. Mà nhân vật lần này cô chọn, vừa khéo là cô đã từng đóng, chẳng lẽ cô không cần nâng tiêu chuẩn của mình lên sao? Đương nhiên, nếu như cô không cần, vậy thì tôi sẽ xin lỗi với cô, và cũng sẽ thay đối điểm.”
"Cô…."
Bị nói đến chặn họng, trong lòng Khâu Du Tâm tức giận muốn thổ huyết, một lúc lâu sau cô ta vẫn không ra nói được một câu hoàn chỉnh.

...
Tập đoàn Mặc thị.
Lục Dương gõ, mở cửa văn phòng tổng giám đốc, bước nhẹ đi vào.
Anh ta đặt văn kiện lên trên bàn lớn, cẩn thận nói: “Cậu chủ, đây là báo cáo nghiên cứu, phương án chỉnh sửa và cải cách của phòng thị trường, phòng kinh doanh và bộ phận nghiên cứu. Mời ngài xem qua.”
Vừa rồi ở trong cuộc họp, cậu chủ nhà anh ta đã tức giận phê bình những lãnh đạo sai phạm.
Những người kia bị mắng đến sợ hãi, không dám vào, nên đành ủy thác anh ta đi nộp giúp.
Lục Dương đi theo bên cạnh Mặc Thời Đình đã được mười mấy năm, trong ấn tượng của anh ta, cậu chủ mình luôn biết ẩn nhẫn kiềm chế, rất ít khi không khống chế được cảm xúc, nhưng mà hôm nay lại thấy anh như vậy.
Có liên quan đến mợ chủ?
Nghĩ đến đây, Lục Dương đẩy mắt kính ở trên mũi lên, thử thăm dò hỏi: "Cậu chủ, nhân viên công tác có gửi cho tôi một video, liên quan đến mợ chủ, ngài có muốn xem không?"
Mặc Thời Đình nhìn chăm chú vào màn hình máy tính, ngón tay thon dài bay lượn trên bàn phím, hoàn toàn không để ý đến anh ta.
Lục Dương thấy thế, lại nói tiếp: "Là một đoạn ngắn của mợ chủ diễn, vô cùng xuất sắc."
Động tác Mặc Thời Đình đánh chữ hơi dừng lại, ngước mắt, đáy mắt xẹt qua tia sắc bén: "Cậu rất rảnh rỗi?"
Lục Dương nhắm mắt nói: "Thuộc hạ không rảnh rỗi. Nhưng quan tâm đến cậu chủ, cũng là chức trách của thuộc hạ."
“Đi ra ngoài!"
Mặc Thời Đình lạnh giọng đuổi người.
"...Vâng"

Lục Dương đành lui ra, trước khi đi, còn nói: " Video đã gửi tới vào điện thoại ngài."
Dứt lời, không chờ Mặc Thời Đình lên tiếng, đã chạy còn nhanh hơn thỏ.
Cửa đóng lại, văn phòng to lớn lập tức im phăng phắc, vô cùng lạnh lẽo.
Mặc Thời Đình đóng laptop lại, giơ tay lên ấn huyệt thái dương đang giật thình thịch.
Màn hình điên thoại ở bên cạnh lóe lên, hấp dẫn tầm mắt của anh.
Nhớ tới video Lục Dương vừa nói, Mặc Thời Đình mím môi, duỗi tay cầm điện thoại.
Bấm mở ra, chỉ chốc lát sau, liền xuất hiện hình ảnh khuôn mặt yêu tinh rung động lòng người của cô gái kia.
Đột nhiên tim Mặc Thời Đình đập lệch một nhịp.
Ý thức được tâm tình mình lại bị cô dẫn dắt, anh buồn bực nhíu mày.
Đang định nhấn tắt video, ánh mắt cô gái bỗng chốc thay đổi, màn biểu diễn tăng lên từng chút một chút, mãnh liệt mà cuốn hút, lập tức xua tan đi ý nghĩ của anh...
….
Khi kết thúc buổi ghi hình cũng đã là buổi tối.
Trở lại căn phòng nhỏ của mình, Cố Lê co quắp ở trên ghế sa lon, không muốn nhúc nhích.
Suy nghĩ đến sáng mai Mặc Thời Đình ly hôn với cô, khiến cô sầu muốn chết.
Ước chừng qua một giờ, Daha gọi điện thoại tới: "Chị hai, chị lên Weibo chưa? Chị lại bị bôi đen."
"Hả? Bôi đen tôi?"
Vẻ mặt Cố Lê kinh ngạc, mở Weibo, thấy trên thanh từ khóa lại xuất hiện tên mình treo trên hotsearch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.