Bàn tay cầm điện thoại của Mặc Tử Hàng hơi xiết lại. Anh hơi tức giận, tức giận vì bên cạnh cô luôn có hơn một người đàn ông.
Nhưng sau đó anh bất chợt nghĩ bây giờ không phải là lúc. Gửi đoạn camera đó cho người của mình. Một lúc sau mới xác định được người đưa Giang Yên Nhiên rời khỏi là ai và hiện giờ đang ở chỗ nào.
Anh lái xe đi ngay trong đêm. Thời gian qua, mưa cũng đã tạnh. Mặc Tử Hàng đứng trước cửa nhà Hàn Trí Viễn. Bộ đồ ngủ tuỳ tiện trên người cũng đã hơi xộc xệch, anh hiếm khi xuất hiện trước mặt người khác trong bộ dạng thiếu chỉn chu.
Người mở cửa là một người đàn ông lớn tuổi, đoán chừng là quản gia. Vừa nhìn thấy anh là ông ta nhận ra ngay, cúi đầu mà chào hỏi:“Mặc tổng ạ?..” ông ta ngờ ngợ, không nghĩ Mặc Tử Hàng sẽ đến Hàn gia, bởi vì trước giờ hai nhà chưa từng có chuyện làm ăn.
Chưa đợi ông ta nói xong anh đã cắt ngang:“Anh ta đâu?”
Anh ta? Quản gia nửa không hiểu nửa hiểu:“Ý anh là cậu Hàn sao? Cảm phiền anh đợi một chút, tôi cần thông báo cho cậu ấy trước”
…
Mặc Tử Hàng bị nhốt bên ngoài. Nếu không phải bị mất trí nhớ, quên mất bản thân từng ngông cuồng thế nào, nếu không anh sẽ cho san bằng căn nhà dám thấy mặt anh mà không tiếp đãi tử tế.
Quả thực một lúc sau, người mở cửa là Hàn Trí Viễn. Anh ta vừa nghe quản gia thông báo đã có chút bất ngờ rằng Mặc Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-cung-chieu-vo-yeu/3353391/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.