Chỉ là Giang Yên Nhiên nghĩ , nếu như là Mặc Tử Hàng của lúc trước , bất luận là như thế nào anh ấy cũng sẽ tin tưởng cô nhỉ?
Cô có phần thắc bây giờ Mặc Tử Hàng đang nghĩ gì về cô mà thôi , liệu có phải là một cô gái có nhiều mánh khoé và thủ đoạn?
Giang Yên Nhiên trong lòng lắc đầu nguầy nguậy , kệ đi , dù cho bây giờ anh ấy có suy nghĩ gì cũng không thật sự là Mặc Tử Hàng đang suy nghĩ , suy cho cùng cũng là con người khác.
Mặc Tử Hàng đột nhiên lại nhắc nhở :"Trán cô cũng chảy máu rồi kìa , cô đi tìm y tá đi , ở đây cũng không có việc của cô"
Giang Yên Nhiên nghe rõ , nhưng không hề ngộ nhận. Biết anh lại kiếm cớ muốn đuổi cô đi.
Da mặt cô cũng đã bị anh bào mòn đủ rồi. Nghe anh nói vậy chỉ khẽ cong môi cười lạnh rồi đứng dậy đi thẳng.
Anh đưa mắt nhìn theo nhưng nhận ra hướng đó hình như không phải là hướng đi đúng.
Bác sĩ đột nhiên đẩy cửa ra , nói với mọi người :"Đã tiến hành sơ cứu xong rồi. Giang thư chỉ bị xây xát nhẹ , không ảnh hưởng gì đến cơ quan nội tạng , mọi người có thể vào rồi"
Ông bà Mặc nghe vậy liền thở phào thốt ra một tiếng "tốt quá" , vốn định nói Mặc Tử Hàng mau vào bên trong , không ngờ anh lại nói trước :"Ba mẹ vào trước đi , con có chút chuyện"
Sau đó không chờ ai nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-cung-chieu-vo-yeu/3311125/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.