Diệp Nhu cứng miệng, không nói được với Mặc Tử Hàng liền quay qua đòi làm ầm ĩ với ông nội Mặc:"Như vậy là sao? Chẳng phải ông cũng nói thằng bé bây giờ còn đang độc thân à?"
Ông nhướn mày:"Hửm? Tôi có nói vậy à? Aiz đầu óc tôi già rồi có chút lú lẫn, mong cô Diệp thông cảm"
Diệp Nhu nóng cả mặt, quay phắt qua nhìn chằm chằm Giang Yên Nhiên. Cô trông thấy có người đáng sợ nhìn mình liên run lên nép vào lòng Mặc Tử Hàng e dè, điều này càng khiến bà ta tức giận càng thêm tức giận:"Ông nội Mặc, ông không thích con bé Diệp Uyển thì thà rằng ngay từ đầu cứ nói như vậy. Đâu nhất thiết phải để chúng tôi đến đây rồi đưa đại một người tâm thần về để khước từ nhau chứ?"
Tầm mắt Mặc Tử Hàng thu lại, đóng băng lạnh lẽo trên khuôn mặt của bà ta. Tay anh vuốt ve mái tóc của Giang Yên Nhiên không dứt, vào giờ khắc này trông anh lạnh lùng chết chóc đến lạ, thoáng cái bà ta nhớ ra thân phận của mình nằm đâu, khẽ run lên.
"Cô dựa vào cái gì làm ầm ĩ trong nhà tôi?" Mặc Tử Hàng thẳng thừng chẳng thèm kiêng nể.
Bà ta thẹn quá hóa giận. Biết mình lớn mật nhưng vẫn cố giữ thể diện, liếc mắt láo liên, tay vuốt tóc mai ra sau mang tai, nói lắp bắp:"Cô nói không đúng sao? Bằng không Mặc gia tại sao lại cưới một cô gái không bình thường về..."
Mặc Tử Hàng:"Con mắt nào của bà thấy cô ấy không bình thường.."
Anh dừng lại, liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-cung-chieu-vo-yeu/2992398/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.