Mặc Đình Thiệu gằn giọng xuống, vẫn biết ý tứ chỉ nói nhỏ đủ cho người trong nhà nghe thấy:"Giang Yên Nhiên, tôi nói cho cô biết, ở trước mặt người khác không được gọi chúng tôi một tiếng ba mẹ, cô nghe rõ không? Hiện giờ chúng ta chỉ là nể tình nể nghĩa cô là con ruột của Giang Hoàng mới cho cô ở lại có chốn nương chân, mong cô đừng ảo tưởng vị trí của mình"
"À, mà nếu cô cứ cố tỏ ra cao thượng như thế, vậy thì cho đến chót, cô giúp chị gái của mình yên bề gia thất, chẳng phải là ra dáng con người hay sao?"
Mặc Đình Quân hít một hơi quát lên:"Mặc Đình Thiệu, con câm miệng!!"
Lần này ông nội thật sự nổi giận rồi, tiếng quát lớn khiến cho toàn trường xung quanh cũng nghe thấy, không hẹn mà cùng hướng mắt về phía họ, bắt đầu bàn tán.
Mặc Đình Thiệu cũng biết đang chốn đông người, không muốn phá hình ảnh Mặc gia nên cũng không nói gì thêm.
Vợ ông ta ngồi một bên cũng cau có nói:"Anh nhịn nói một chút là chết sao? Đại tiệc của ba cũng muốn làm ầm ĩ, còn ra thể thống gì nữa chứ?"
Mặc Đình Quân thấy con trai mình cuối cùng cũng chịu ngồi yên, lúc này mới nguôi ngoai quay sang Giang Yên Nhiên, kéo cô ngồi xuống bên cạnh mình. Điều này khiến cho tất cả mọi người xung quanh càng thêm náo nhiệt.
"Ây, tại sao lại cùng lúc xuất hiện hai người con gái được nhà họ Mặc coi trọng như vậy"
"Có phải sắp có kịch hay rồi không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-cung-chieu-vo-yeu/2992278/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.