– “Nhưng trước tiên làm ơn cho tôi ăn cái gì đó được không? Đói sắp chết rồi ’’ Ta vuốt vuốt cái bụng lép kẹp đáng thương.
-“Đương nhiên, cậu ngủ hai ngày nên đói bụng là phải rồi. Hào, dẫn cậu ấy đi ăn cơm đi.”
Hai ngày?! Khó trách đói bụng như vậy. Nhưng hai ngày trôi qua rồi mà cái tên Lợi Dịch kia vẫn không biết ta bị bắt cóc sao? Hix, Hiệu suất kém quá, sao không tới cứu ta đi! Huhu, chờ hắn cứu không biết là đến mùa quýt nào đây, thôi cứ tự thân vận động vậy. Sao cái số ta nó lại khổ thế cơ chứ!
Ta đi theo gã đàn ông tên là Hào kia đến nhà ăn, đối mặt với một bàn thức ăn ngon lành,ta quên sạch rằng mình đang bị bắt cóc, ta trước nuốt nuốt nước miếng đã muốn lan tràn khóe miệng, sau đó thì tay với miệng hoạt động hết công suất không khác gì một trận gió cuốn mây tan, chỉ hận không thể sống luôn tại nhà ăn này. Nhưng quay lại hiện thực, chùi chùi cái miệng chưa xong ta lại bị cái tên Hào kia áp giải về cái phòng ngủ ban đầu.
Ta lẳng lặng nằm một mình ở trên giường, nhắm mắt dưỡng thần, bổ sung tinh lực. Không bao lâu, chợt nghe thấy tiếng cửa mở.
– “Ha ha, đến lúc cậu tuân thủ đạo đức nghề nghiệp rồi nhỉ?”
Ta ti hí mắt lươn, miễn cưỡng cười: “Tôi là người rất có trách nhiệm, nếu đã thu tiền thì nhất định khiến cho anh ‘Vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi.” Chả hiểu sao lời nói ra khiến cho ta có cảm giác như ta là kỹ nữ cổ đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tich-thi/97700/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.