Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Có đôi khi ta cảm thấy hận chính mình! Vì sao cứ phải như vậy, như vậy, như vậy …… có lực hấp dẫn như vậy chứ? Ai ~~ ta đã rất cố gắng ngoan ngoãn khoanh tay ở nhà, không hề đi trêu hoa ghẹo nguyệt ở khắp nơi. Nhưng ai kêu ta vô tình nhu tình phong tình, đủ các loại tình đến mức không thể ngăn cản được như thế chứ? Chậc chậc chậc, thật sự là chính ta cũng hết cách rồi ~
-“Tích! Chúng ta đi thôi!” Ngồi đối diện ta, tên đàn ông kia đã có chút không kiên nhẫn đứng lên, chuẩn bị đến kéo ta đi.
“Thì! Theo ta đi!” Bên cạnh, thằng đàn ông này cũng không cam chịu yếu thế muốn kéo ta đứng lên.
“Tích Thì!” Giọng đàn ông thành thục trầm thấp ngoài ý muốn nhảy bổ vào.
A, cứu tinh! Mặc kệ ngươi là ai ta cũng sẽ biết ơn ngươi dữ dội! Ta cảm kích ngẩng đầu nhìn người đã giải cứu ta thoát khỏi tình trạng khẩn cấp. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn thấy liền bị kinh ngạc đến há hốc cả mồm đủ cho ruồi muỗi vào tham quan! Sóng gió, ta cảm tưởng mình đã bị sóng đánh gió quật,thật sự không khác gì ‘’ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ ‘’ ( Nhà đã dột lại còn phải trải qua cả đêm mưa nữa,đã xui rồi,giờ sẽ còn xui xẻo hơn) ! Ta tưởng là đã thoát chết, đã có người cứu ta ra khỏi vực sâu khó xử, thế nhưng ta không ngờ được cái tình huống nó còn có thể phát triển đến mức man rợ như thế này.
-“Ba.” Thôi, ta biết tất cả đã tạch rồi, ta, vâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tich-thi/97688/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.