Theo Mặc Văn Trác rời đi, Trầm Thu Lan vẻ mặt lạnh lùng, nhìn về phía Mặc Cảnh Thâm và đám người rồi hừ lạnh một tiếng, rời đi với sự hỗ trợ của Mặc Khanh Vân.
Trở lại phòng, Trầm Thu Lan lập tức vung tay về phía Mặc Khanh Vân, vẻ mặt dữ tợn quơ tay vớ lấy bình hoa bên cạnh, hướng về phía Mặc Khanh Vân đập.
“Bố của con là kẻ giết thiên đao, bên ngoài lại dám nuôi con riêng, tiện nhân, tiện nhân không biết xấu hổ là gì…”
Trầm Thu Lan điên cuồng lớn tiếng chửi bới, Mặc Khanh Vân ở bên quỳ nửa tiếng không dám nói.
Trầm Thu Lan cầm bất cứ thứ gì trong tay, đều đập mạnh xuống đất, mảnh vỡ bằng sứ bắn tung tóe trên người Mặc Khanh Vân, cô không dám nói một lời, chỉ im lặng chịu đựng.
Một lúc lâu sau, Trầm Thu Lan cuối cùng cũng trút được cơn tức giận.
Trên mặt đất một đống hỗn loại, quần áo của Mặc Khanh Vân bị rách rất nhiều chỗ, bên trên bị bẩn, thậm chí còn có máu chảy ra.
Trầm Thu Lan đều nhìn như không thấy, thở hổn hển ngồi xuống, bưng chén trà trên bàn, ngửa đầu đưa lên miệng.
“Con chết rồi à…, sao không rót trà cho mẹ.”
Trong chén trà không có lấy một giọt nước, bà ta liền nổi giận, tiện tay ném chén trà vào người Mặc Khanh Vân.
“Con sẽ lập tức đi ngay.” Mặc Khanh Vân cầm chén trà chưa bị vỡ, đứng dậy lập tức đi vào trong phòng trà, rất nhanh rót một chén trà nóng đi ra.
Trầm Thu Lan trừng mắt nhìn cô ta: “Ngồi xuống.”
Mặc Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725237/chuong-1076.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.