Người nói là bác, Cố Hồng Vũ.
“Hai người các người đến đây làm gì?”
Giọng của Cố Hồng Vũ vừa mới hạ xuống, con trai của ông là Cố Bất Phàm từ phòng khách đi vào: “Bình thường đều không quay về, sao biết ông nội Cố muốn chia gia sản thì chạy về nhanh thế?”
“Chia gia sản?”
Mộ Thiển nhăn mặt, không nhịn được mà nhìn Cố Khinh Nhiễm, ánh mắt đó như đang chất vấn Cố Khinh Nhiễm.
Cố Khinh Nhiễm nhún vai, chìa tay ra tỏ ý không biết gì cả.
Anh ta chỉ là nhận cuộc gọi của ông nội Cố qua bên này một chuyến, thế nhưng trong điện thoại thật sự không nhắc đến chuyện muốn chia gia sản.
“Có tiền có thể xui ma khiến quỷ, có thể không vui sao?”
“Đúng vậy. Hai anh em bọn họ không phải là đồ ngốc.”
“Thôi đi, ít nhất thì hai người bọn họ cũng có đóng góp cho nhà họ Cố.”
“Điều đó không giả rồi.”
…
Nhắc đến chuyện chính, mấy người chú bác đều châm chọc.
“Cái này…”
Mặc Vân Kính cũng vừa mới qua có chuyện muốn tìm ông nội Cố, ai biết được vừa mới vào phát hiện tất cả mọi người đều tụ lại với nhau trong phòng khách.
Sắc mặt từng người một trông rất nghiêm túc, dường như có chuyện gì đó đang xảy ra.
Vẻ mặt Mặc Vân Kính mông lung cũng không biết thế nào, lại vì sự xuất hiện của Mộ Thiển với Cố Khinh Nhiễm mới khiến Mặc Vân Kính hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Ngài Cố, xem ra hôm nay tôi đến thật không đúng lúc, vậy tôi cũng không làm phiền nữa.”
Mặc Vân Kính đứng dậy cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725178/chuong-1017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.