Diêu Nguyệt Như?
Chỉ cần nhìn thoáng qua, Thích Ngôn Thương vẫn xác định được người vừa thoáng qua anh là Diêu Nguyệt Như.
Cô ta sao lại ở đây?
Thích Ngôn Thương sắc mặt tối sầm lại, anh lập tức đi về phía Diêu Nguyệt Như, nắm lấy cánh tay cô, kéo cô ra khỏi khoa sản, hỏi: “Cô sao lại ở đây?”
“Anh Ngôn Thương, Anh Ngôn Thương, sao anh lại ở đây?” Diêu Nguyệt Như tay cầm giấy siêu âm loại B, thất kinh nhìn anh.
Thích Ngôn Thương nhìn thấy tờ giấy siêu âm loại B trên tay cô, anh giật lấy, bất ngờ phát hiện phiếu siêu âm này là của Phương Nhu.
Vậy thì…
“Sao cô với Phương Nhu lại ở đây?”
Anh lạnh giọng hỏi, gương mặt trầm xuống rất khó chịu, thậm chí còn nắm tay cô rất mạnh, khiến cô bị đau.
“Suỵt…”
Diêu Nguyệt Như hít một hơi, hất tay anh ra: “Anh Ngôn Thương, anh điên à? Đau chết mất, buông tay em ra.”
Rút được tay mình ra, cô xoa xoa cổ tay, mím miệng rất bất mãn: “Anh còn có mặt mũi đến hỏi em câu này ư. Chị sắp đẻ em bé đến nơi rồi, anh lại để chị ấy tự một mình đi khám. Một chút thương hoa tiếc ngọc cũng không có, anh cái con người này không đáng để lấy vợ.”
Bởi vì Thích Ngôn Thương và Phương Nhu vốn đã đăng ký kết hôn, cô cũng không còn hy vọng gì gì đối với Thích Ngôn Thương, có lẽ vì vậy lời nói của cô mang một chút cảm xúc cá nhân.
“Đừng nói nhảm với tôi, tôi hỏi cô Phương Nhu đâu.”
Anh trầm giọng chất vấn, ánh mắt nghiêm nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725145/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.