Bạc Dạ cười, nụ cười đó chất chứa rất nhiều ý vị sâu xa, thế nhưng Mộ Thiển lại chẳng thể ngẫm ra Bạc Dạ là đang có ý gì.
“Bây giờ sức khỏe của em rất kém, không khéo phải nằm nghỉ ngơi thêm mấy ngày mới có thể hồi phục lại được, bên Mặc Cảnh Thâm em đã nghĩ ra phải nói thế nào chưa?” Anh hỏi.
Câu hỏi được đặt ra quá bất chợt khiến Mộ Thiển cảm thấy có hơi lúng túng, cô sửng sốt một lúc lâu rồi mới lắc lắc đầu: “Chưa nghĩ ra.”
Tất cả mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay hoàn toàn là ngoài ý muốn.
Nếu cô và Bạc Dạ không thể phản ứng kịp lúc thì chỉ sợ rằng Mặc Cảnh Thâm đã phát hiện ra tất cả.
Một người phụ nữ “ngoại tình” sẽ phải đối diện với người chồng của mình như thế nào?
Quả thực vấn đề này cô chưa từng suy xét đến, cũng không biết phải “diễn” như thế nào mới được.
“Có đáng không?”
Một tay Bạc Dạ bưng bát sứ, một tay múc canh thổi cho nguội, nâng thìa đến cạnh môi cô.
“Đáng mà.”
Cô biết Bạc Dạ đang hỏi chuyện liên quan đến Mặc Cảnh Thâm, bởi vậy bèn dứt khoát đưa ra câu trả lời, giọng nói vững vàng chắc chắn.
“Thi thoảng tôi thật sự rất hâm mộ Mặc Cảnh Thâm.”
Anh ta bùi ngùi nói một câu, chẳng khó để ngẫm ra được sự hâm mộ và ghen tị của anh ta đối với Mặc Cảnh Thâm.
Mộ Thiển chớp chớp làn mi, hơi nhướng mắt nhìn: “Đổi lại là anh thì tôi cũng sẽ làm như vậy.”
Nhất định sẽ làm như vậy.
Bạc Dạ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725138/chuong-977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.