Người phụ nữ nhỏ nhắn nắm chặt lọ thuốc trong tay, cuối cùng bỏ lọ thuốc vào túi áo: “Quyển sách lúc nãy không có thứ mà tôi muốn tìm.”
Nói xong cô liền đi đến phía giá sách, giá sách được sắp xếp theo hàng ngang, đi qua giá sách đối diện anh. Phương Nhu đi qua từng giá sách một, một bên đọc sách một bên nhìn trộm Thích Ngôn Thương.
Cô không cách nào tưởng tượng được, rốt cuộc sự vững vàng và nghị lực như thế nào mới có thể khiến anh chịu đựng được những vết thương này.
Chỉ nhìn thôi mà cô đã thấy đau rồi chứ đừng nói đến Thích Ngôn Thương.
Phương Nhu cầm một quyển sách trong tay, tùy ý mở ra rồi nhưng mắt lại nhìn trên giá sách không biết là cô đang nghĩ những gì.
“Phù…”
Bỗng nhiên, bên tai nóng lên.
Cô mạnh mẽ quay đầu lại, liền phát hiện Thích Ngôn Thương không biết từ lúc nào đã đứng đằng sau cô.
Khuôn mặt nhỏ bé của Phương Nhu tái đi: “Sao anh đi không có tiếng động gì cả?”
Hai tay Thích Ngôn Thương đặt trong túi quần, nhìn xuống cô: “Rõ ràng là em đang lơ đãng.”
“Cái gì…tôi lơ đãng, tôi…tôi đang xem…”
Chữ sách chưa nói xong, Phương Nhu lập tức đóng quyển sách trong tay lại, liền để ở sau lưng. Vì trong tay cô đang cầm là một quyển sách tiếng Đức, hơn nữa sách đều bị cầm ngược.
Sự ngượng ngùng vô hình khiến Phương Nhu rất khó chịu, cô cúi đầu có chút hoảng loạn nói: “Tôi chỉ muốn tìm một cuốn sách mà thôi.”
“Tìm sách gì?”
“Sách có liên quan đến pháp luật hình sự.”
“Trùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725130/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.