“Tôi…”
Diêu Nguyệt Như nhìn bụng cô hỏi: “Đứa bé này sắp sinh rồi phải không?”
Vẻ mặt không hề lộ ra vẻ tức giận, mà trái lại, là một nụ cười ngọt ngào trên khóe môi của một khuôn mặt ngây thơ trong sáng, lại càng có thể khiến người ta hạ thấp cảnh giác.
Phương Nhu không có bất kỳ sự đề phòng nào khi nhìn thấy cô ấy, hoặc là nói vậy để có thể khiến mọi người sẵn sàng tin tưởng vào Diêu Nguyệt Như hơn.
Thẳng thắn trả lời: “Ừ, sắp sinh rồi.”
Phương Nhu nhẹ gật đầu, nhìn xuống cái bụng bầu đang nhô lên, đưa tay xoa bụng.
Nụ cười trên mặt biến mất, cô khẽ nhíu mày: “Thật xin lỗi, cô Nguyệt Như.”
Một lời xin lỗi chân thành, Phương Nhu cảm thấy trong lòng có chút áy náy, sau đó nói tiếp: “Tôi vốn không liên quan đến bất cứ chuyện gì của Thích Ngôn Thương, nhưng… tôi chỉ là nghĩ đến đứa con của mình.”
Thực ra, điều mà Phương Nhu trong lòng càng muốn nói ra hơn chính là những gã đàn ông cặn bã như Thích Ngôn Thương căn bản không đáng để yêu.
“Tôi có thể hiểu mà.”
Diêu Nguyệt Như hơi hơi gật đầu: “Hôm nay tôi đến chỉ là muốn nhìn thấy cô một chút. Chúng ta không nói về chuyện anh Ngôn Thương.”
“Không… không nói về anh ta?”
Phương Nhu không hiểu, nếu không phải nói về Thích Ngôn Thương thì hôm nay Diêu Nguyệt Như thực sự đến chỉ để thăm cô ấy hay sao?
Vô hình trung lại luôn khiến người ta cảm thấy mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.
“Tôi đã biết chuyện giữa cô và anh Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725124/chuong-963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.