“Dạ à, bên bác xảy ra chút chuyện.”
Ba Đồng hít một hơi, mệt mỏi nói.
Chỉ nghe giọng điệu đã có vẻ không đúng.
Bạc Dạ nhíu mày, hỏi: “Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?”
“Con trai à, bác biết mấy năm nay Đồng Nam vẫn luôn gây phiền phức cho con, bác có lỗi với con. Bây giờ Mặc Cảnh Thâm đã vươn tay tới bên này, muốn lấy ông già là bác đây để đe dọa Đồng Nam. Có lẽ con không biết, sức khỏe của mẹ Đồng Nam vẫn luôn không tốt, bây giờ cũng già rồi, đụng một chút thì thân thể có vấn đề, lúc này đang ở trong bệnh viện dưỡng bệnh. Bà ấy còn không biết chuyện của Đồng Nam, nếu như biết, chỉ sợ… Chỉ sợ… Ôi…”
Sức khỏe của mẹ Đồng Nam luôn không tốt, trước kia Bạc Dạ đã biết chuyện này.
Nhưng bây giờ nghe ba Đồng nói những lời này trước mặt anh, trong lòng anh cảm thấy rất khó chịu.
Anh biết rõ tình cảm của Mộ Thiển đối với Mộ Thiển.
Trước đó ở Diêm Thành, Đồng Nam muốn ra tay với Mộ Thiển. Lần đó nếu không phải anh ra mặt ngăn cản, chỉ sợ lúc đó Đồng Nam đã chết rồi.
Gần đây Đồng Nam nhiều lần làm chuyện ác, nếu như không phải Mặc Cảnh Thâm vẫn luôn nhẫn nhịn, có lẽ Đồng Nam chết một trăm lần cũng không đủ.
“Bác, con…”
Bạc Dạ hơi áy náy.
Mặc dù tính cách anh lạnh lùng, nhưng là một người đàn ông có trách nhiệm gánh vác, tinh thần trách nhiệm của anh rất mạnh.
“Con bé Đồng Nam đó bị chúng ta chiều hư từ nhỏ, bây giờ vốn không quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725113/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.