“Anh đánh em, có gan thì anh đánh chết em đi.”
Mất một lúc sau Đồng Nam mới đứng dậy, bỏ bàn tay đang ôm giữ lấy mặt mình, gương mặt đã sưng tấy lên, có thể thấy Bạc Dạ đã mạnh tay đến cỡ nào.
Cô hơi hất cằm lên, sự ngang bướng và không chịu khuất phục của cô làm cho người khác cảm nhận được sự kiên nghị khác thường hơn người.
Nhưng trong mắt Bạc Dạ, cô cũng chẳng gì hơn là một kẻ ngang bướng cố chấp.
“Đồng Nam, cô nghĩ rằng tôi không dám ra tay với cô hay sao? Cô nghe cho rõ đây, Mộ Thiển là người vô cùng quan trọng, không phải là kiểu cô có thể động vào. Cô ấy còn chưa làm gì cô là bởi vì nể mặt tôi mà thôi, cô đừng có hết lần này đến lần khác làm tôi phải khó xử, cô có hiểu chưa?”
Nếu không phải vì quan hệ giữa hai nhà họ Bạc và nhà họ Đồng, anh cũng thực sự không muốn để tâm đến Đồng Nam.
Kết quả Đồng Nam cái gì cũng không hay không biết, suốt ngày nghĩ cách làm sao để “trả thù” Mộ Thiển, cứ tự đâm đầu tìm đường chết như vậy Bạch Dạ cũng thực hết cách với cô.
“Có gì mà làm anh khó xử? Anh là anh, còn em là em, tuy em và anh có quan hệ thân thiết với nhau, nhưng không có liên quan gì đến chuyện của Mộ Thiển cả. Em cũng không cần Mộ Thiển bỏ qua cho em, nếu thật sự cô ta giết được em thì cứ giết, chỉ có em chết đi rồi mới không tiếp tục tìm cô ta tính sổ.”
Mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725081/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.