Vừa rồi Mộ Thiển còn lo lắng mọi chuyện sẽ bị lộ ra ngoài nhưng mà bây giờ Thích Ngôn Thương biết Phương Nhu đã tới sân bay, trong lòng Mộ Thiển rất là lo lắng, lúc này cô đứng dậy lấy đồ đi ra ngoài.
Cho dù như thế nào thì bây giờ cũng không thể để cho Thích Ngôn Thương đưa Phương Nhu đi.
Cô thật sự là hết cách với Phương Nhu, tại sao cô ấy về nước mà không gọi điện thoại cho cô?
Cô càng không hiểu tại sao Phương Nhu lại vội về đây vào lúc này.
Mộ Thiển đi vào thang máy Thích Ngữ Anh cũng đi vào theo, dường như cô ấy biết Mộ Thiển muốn làm gì nên châm chọc: “Mộ Thiển, tôi nói cho cô biết cô đừng có đấu với anh tôi. Mặc dù nói các người rất có năng lực lo cho gia đình nhưng mà bây giờ không giống như lúc trước nữa cô cho rằng các người lo cho gia đình rồi còn có thể thao túng nhà họ Thích chúng tôi sao?”
Cô ấy rất khinh thường Mộ Thiển.
Mộ Thiển không muốn phản ứng với Thích Ngữ Anh: “Cô nói xong chưa, nói xong rồi thì ngậm miệng lại.”
Cô không có tâm trạng nói nhảm với Thích Ngữ Anh cũng lười nói nhiều với cô ấy.
“Hừ, Mộ Thiển đừng có hung hăng càn quấy trước mặt tôi như vậy, rồi một ngày nào đó cô sẽ phải hối hận.”
“Vậy sao, vậy chúng ta cứ chờ xem.”
Xuống lầu hai Mộ Thiển lái xe đi thẳng đến sân bay.
Trên đường đi Mộ Thiển rất lo lắng nên gọi điện thoại cho Cố Khinh Nhiễm: “Cố Khinh Nhiễm, Thích Ngôn Thương chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725064/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.