Mộ Thiển khựng lại, im lặng trong chốc lát rồi nói tiếp: “Tôi biết anh rất có năng lực, nhưng anh cũng không thể như thế mãi được.” Cô thật sự cảm thấy mình đã làm liên lụy Bạc Dạ.
“Em đừng bận tâm chuyện của tôi. Từ trước tới giờ, tôi chưa bao giờ hứng thú với tập đoàn Thịnh Trì, bây giờ không cần quan tâm chẳng phải càng tốt hơn hay sao?” Bạc Dạ khoát tay gác lên sofa, một tay cầm ly trà, ngồi vắt chéo chân, u buồn nói: “Nghe nói Tư Cận Ngôn đi rồi?”
Hai người nói chuyện đổi đề tài liên tục.
“Đi rồi. Tôi vốn định tiễn anh ấy, ai ngờ anh ấy lại lặng lẽ rời đi không nói một lời.” Cô nhún vai, vén sợi tóc ra sau tai: “Anh ấy cũng như anh, đều là người rất quan trọng với tôi. Tôi thật sự hy vọng các anh có thể sống tốt.”
Bạc Dạ quay mặt đi, dường như không hứng thú với lời nói của cô, hoặc là căn bản không muốn nghe Mộ Thiển nói vậy.
“Công ty của em có cần hợp tác với tập đoàn Thịnh Trì không?” Bạc Dạ im lặng một lát rồi hỏi.
“Hợp tác với tập đoàn Thịnh Trì ư? Ha ha, bây giờ anh trai anh nắm giữ tập đoàn Thịnh Trì, nơi nào cần hợp tác với Fryer.” Mộ Thiển cảm thấy Bạc Dạ đang nói đùa. Nhưng dù gì đi nữa cũng sẽ không ảnh hưởng nhiều tới cô. Lúc trước ông Cố từng hỏi cô cần triệu hồi người của Ẩn tộc không, hồi đó cô không cần, nhưng bây giờ xem ra đã đến lúc.
“Nếu em muốn Fryer hợp tác với Thịnh Trì, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725042/chuong-881.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.