Thực ra đừng nói là 800cc, cho dù là 1500cc, cô cũng sẽ đồng ý.
“Không thành vấn đề.” Mộ Thiển khẽ mím môi, nằm lên giường rồi nghiêng đầu nhìn Mặc Cảnh Thâm, nói: “Bắt đầu đi.”
Cẩm Dung đi tới vén tay áo cô, buộc dây thun rồi khử trùng, đâm kim, lấy máu, động tác lưu loát. Máu chảy ra khỏi cơ thể, Mộ Thiển hơi choáng váng. 800cc máu thật sự rất nhiều. Máu không được đặt trong túi chứa máu mà đựng trong một thứ đồ chứa màu trắng. Tốc độ lấy máu rất chậm, nhưng Cẩm Dung không nhàn rỗi mà làm phẫu thuật lấy đạn cho Mặc Cảnh Thâm.
Chưa đầy mười phút, Cẩm Dung đã lấy viên đạn từ trong người Mặc Cảnh Thâm, sau đó khâu lại, băng bó cho vết thương. Bên này bận rộn xong, Mộ Thiển mới lấy đủ 800cc máu, rút kim tiêm ra.
Daisy đi đến trước mặt Mặc Cảnh Thâm, tay đeo bao tay nắm tay anh, khử trùng xong rồi rạch hai vết trên ngón tay anh, sau đó ngâm vào đĩa máu của Mộ Thiển. Cô không biết Daisy muốn làm gì, chỉ có thể im lặng nhìn. Nhìn được một lúc, cơn buồn ngủ ập đến, cô rũ mi mắt cố gắng chịu đựng, không dám đi vào giấc ngủ. Lấy máu quá nhiều, thân thể suy yếu thì sẽ hơi buồn ngủ.
Daisy bỗng đi đến một bên, lấy một loại nhạc cụ không biết từ nơi nào, Mộ Thiển từng thấy thứ đó, tên nó là “huyên”. Cô muốn hỏi gì đó, nhưng cuối cùng không dám lên tiếng. Daisy khoanh chân ngồi trên sofa, đặt huyên lên môi, bắt đầu thổi. Làn điệu vừa du dương vừa ma mị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725019/chuong-858.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.