Trong lòng cảm thấy hơi buồn bực, tại sao không xác định được thân phận Nghê San San trong quán bar.
“Nhớ em sao? Em còn tưởng rằng anh đã quên em rồi chứ.”
Giọng nói Nghê San San rất mờ ám, khiến người ta liên tưởng đến những thứ ám muội.
Từng có xảy ra quan hệ với cô ta, Bạc Dạ vốn đã có chút tức giận, nhưng bây giờ trong lòng lại có chút khó chịu vì cô ta giả vờ hờn dỗi.
“Có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi.”
Anh ta không chút lưu tình nói.
“Hôm nay chị Vi của em kết hôn. Chắc chuyện xảy ra trong hôn lễ anh đã nghe qua rồi, phải không?”
“Ừ.”
“Đông Côn nghi ngờ chuyện này có liên quan đến em. Em muốn… để anh làm chứng cho em.”
Nghê San San đi đến cầu thang ở cuối hành lang và đứng đó, liếc nhìn bên trái và bên phải, không thấy ai xung quanh, cô ta mới nói ra những gì nghĩ trong lòng.
“Không thể nào!”
Bạc Dạ từ chối trực tiếp mà không cần suy nghĩ.
“Tại sao?”
“Ha ha ha.”
Đối phương cười lạnh: “Nghê San San, cô coi Bạc Dạ tôi là đồ ngốc à? Cô cùng với Mộ Thiển lớn lên giống nhau như đúc. Bây giờ Đông Côn đang nghi ngờ cô, chắc anh ta cũng đang nghi ngờ Mộ Thiển. Nếu như tôi không đoán sai, chuyện này chính là cô đã làm ra, bây giờ cô kêu tôi làm chứng cho cô sao? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày, tôi thực sự không biết cô lấy dũng khí từ đâu.”
Bạc Dạ cảm thấy Nghê San San hẳn là điên rồi, nếu không thì làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724994/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.