Mà nay, Mặc Quân Dư biết Mặc Cảnh Thâm thân thể mang bệnh, sau khi vào làm ở công ty, mới biết Mặc Cảnh Thâm có biết bao nhiêu khó khăn.
Mặc Quân Dư cảm thấy, chính là mình đã thiếu anh trai một câu xin lỗi rồi.
“Chúng ta là anh em, giữa anh em không cần nói những lời khách khí như vậy. Đi, cùng anh đi đến thư phòng.”
Mặc Cảnh Thâm cảm thấy bầu không khí có chút quái đản, vì vậy anh lên lầu và đi thẳng vào phòng làm việc.
Mặc Quân Dư đi theo anh, lên lầu, đóng cửa thư phòng lại.
Song song bước đến bàn làm việc, Mặc Cảnh Thâm ngồi xuống, bật máy tính lên, tìm hiểu thông tin chi tiết của công ty, “Đây là những thông tin quan trọng về các cổ đông của công ty, cậu lại nhìn một chút.”
“Em sớm đã nhìn thấy những thứ này. Nhưng chuyện uy hiếp người khác em không làm được.”
Mặc Quân Dư từ trong xương tủy là một người công minh liêm khiết, không muốn sử dụng những thủ đoạn hèn hạ này, luôn cảm thấy không thể bước lên nắm quyền.
“Cậu không muốn?”
Mặc Cảnh Thâm bị em trai chọc cười, “Làm sao? Cậu vẫn coi mình là một sinh viên đại học đơn thuần mới bước vào xã hội?”
Mặc Cảnh Thâm sắc mặt âm trầm mấy phần, ngón tay gõ gõ lên mặt bàn, “Mấy ngày nay vào công ty, em học được gì? Anh tưởng em nên tiến bộ, nhưng không ngờ lại như vậy.”
Điều đó thực sự làm anh thất vọng.
Tuân thủ theo các nguyên tắc riêng của bản thân không phải là xấu, nhưng nhiều thời điểm cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724941/chuong-777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.